Khi các bậc phụ huynh so sánh

Mỗi con người sinh ra , đều có một cuộc đời riêng , một tài năng riêng , một khiếm khuyết riêng, một hoài bão riêng . Và để thực hiện những cái riêng trong mỗi cuộc đời con người đòi hỏi con đường riêng của họ . Sự thoã mãn của con cái các bạn về cuộc sống của chúng nó cần thiết hơn là mặt bằng chung của xã hội .Mọi sự so sánh đều khập khiễng ", Không vì bất cứ lý do nào mà chúng ta buộc anh A phải giống chị B và ngược lại .

Ngộ

Khẽ khàng một giọt sương rơi
Bụi trần nằm ngủ chơi vơi giữa dòng
Dẫu xuyên trăm vạn tầng không?
Ngọc vùi trong đất vẫn trong lạ kì
Nhẹ thì một cái chớp mi...

Đổi thay

Vòng xe lại lăn đều trên con đường quen thuộc . Hạ nói quen thuộc bởi lẽ cô luôn có duyên với những cuộc tình và những chuyến bay. Trời đang mùa xuân mà cơn gió thu năm nào vẫn vân vê trên làn tóc...

Giá trị của người phụ nữ khôn ngoan

Hãy sống tự tin, sống yêu đời và tận hưởng những gì mà mình đang có. Cuộc sống không lấy đi của bạn bất cứ thứ gì, trừ khi bạn cố tình không nhận ra giá trị của chính bản thân bạn để rồi tự tay đánh mất nó...

Một mình em bước đi

Người ta bảo rằng:" kẻ còn lại là người chiến thắng " và nếu ai đó cho rằng tình yêu là một cuộc tranh giành, một trò chơi để tìm ra người chiến thắng thì trò chơi đó không bao giờ có Hạ. Nhưng nếu để phải cho ai đó một lời khuyên, Hạ khuyên họ hãy ra đi, bởi người ra đi mới là kẻ mạnh .

Bao giờ có mùa thu

Em sẽ viết một mùa thu rất khác
ở cái nơi không có lá vàng
và hoa sữa chẳng báo được thu sang
vì em khác nên mùa thu sẽ khác...

Truyện ngắn: Sống hay tồn tại?

Đôi lần giữa đêm , tôi lại bật laptop ngồi gõ lạch tạch nhưng quái thật viết được vài dòng là con chữ nhảy múa lộn xộn , tình huống thì rập khuôn đôi khi tôi chỉ viết những chuyện dính líu đến cuộc sống của bản thân Sáng dậy tôi xoá nó đi .Xem như nó chưa tồn tại . (Tôi đang lo sợ cho số phận của truyện ngắn này , tôi đang muốn viết một câu chuyện về một người phụ nữ khác tôi và tôi hy vọng là tôi không tàn nhẫn với nó như tôi đã làm , thật đấy .)

17/1/13

Vô Đề

Em
lại một đêm khóc trong niềm tủi hận
thở than với dăm ba câu thơ
trách đời mình lận đận !
yêu làm chi ?
khi số phận trớ trêu?

Anh

biết đêm nay e sẽ khóc rất nhiều
khi nụ hôn anh trao
bờ môi em mặn chát
tiếng e cười xua trời đêm ngột ngạt
buốt tim anh, tan nát mộng vô thường


Em

đâu trách đời chia mỗi đứa một phương
đâu trách con đường chia lối về
người nam - kẻ bắc
đâu trách những buổi ái ân - anh bỗng dưng im bặt
tiếng trẻ thơ vẳng gọi vạt trời xa

Anh
trách cuộc đời sao lắm nổi phong ba
cho ta gặp nhau khi vai anh chùn đầy quang gánh
cho mắt người xưa nhuôm buồn khoảng nắng
cho môi em ngọt đắng vị cuộc đời
cho lòng anh rối bời...

Em

đêm đi về, bóng nhỏ đơn côi
tay nắm bàn tay xua lạnh lùng khoảng tối
miệng nhoẽn cười với bao lời gian dối
"Em không sao -Em vốn dĩ quen rồi....!



Anh ,
phải làm sao đây hỡi cuộc đời
khi tình yêu -hoàn toàn đâu có tội
chỉ tại anh gieo một vần thơ bị lỗi
nên bài thơ buồn vương mắt,
người yêu ơi !

Cô ,

Ba giờ đêm , nhìn khoảng không chờ đợi
anh vẫn chưa về, mê mải những cuộc chơi
con nằm ngoan giấc ngủ say rồi
miệng vẫn cười , rạng rỡ lắm anh ơi

Cô anh và tôi , cũng một kiếp đời
Nhưng tình yêu giữa hai người chỉ một..
Nên có lẽ tôi
suốt cuộc đời
làm người ngu dốt
trả nụ cười về với một hài nhi .

khóc đi
Tôi cứ khóc đi

Uyên Uyên

4.40 am

16.07.12

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
twitterfacebookgoogle pluslinkedinrss feedemail