Khi mùa đông khẽ khàng về theo làn gió nhẹ nhẹ ướp vào lòng Sài Gòn chút lạnh sớm mai, tôi lại bắt đầu da diết nhớ về Hà Nội.
Cũng chẳng biết cho đến bao giờ tôi mới có dịp trở lại Hà Nội để viết tiếp câu chuyện tình dang dở tuổi ngông nghênh.
Nhiều lúc tự hỏi lòng , nếu tôi sinh ra và trưởng thành nơi miền đấ ấy thì tình yêu của tôi dành cho Hà Nội liệu có hơn là cảm xúc bây giờ?
Hoặc giả nếu tôi không yêu Anh – Người con trai của mãnh đất Hà Thành bằng cả đam mê của tuổi đời vụn dại thì nỗi nhớ ngày hôm nay liệu có hiện hữu trong tôi?
Hỏi để làm gì ? lý giải để làm gì ? thật ra có những câu hỏi không cần lời giải thích và tình yêu mà tôi dành cho Hà Nội , chắc cũng chỉ mình tôi hiểu được.
Khi cái rét tháng 12 ôm lấy Hà nội , cũng là lúc phố phường nơi đây lấp lánh những sắc màu của áo len , khăn bông , găng tay , khăn choàng cổ và có khi là cả một vòng tay ôm.
Tôi nhát lạnh.
Vì thế chẳng bao giờ dám đặt chân đến Hà Nội vào mùa đông . Ngày ấy , anh thường trêu tôi :”Trông em kìa , sợ lạnh thế kia , thì làm sao làm nàng dâu của Hà Nội cho được ?“ Tôi nghệch mặt ra một lúc rồi chợt đỏ mặt vì suy nghĩ hư hỏng của mình , lí nhí trả lời anh : “cùng lắm em sắm cho mình cái chăn 37 độ như anh là được “. Anh nghe thấy sảng khoái cười nắc nẻ còn tôi thì cúi mặt gầm gừ nguyển rủa anh là đồ lưu manh.
Chưa một lần đặt chân đến Hà Nội vào mùa đông nhưng khi anh quay lưng ra đi, mùa đông Hà Nội cũng ở lại cùng tôi cho đến tận bây giờ.
Mang theo cả một mùa đông ký ức tôi nặng lòng lắm chứ , đôi lúc muốn dứt bỏ cho xong , tiếp tục sống cuộc đời mình : đường đến chân trời , đường ai nấy bước .. nhưng dứt bỏ yêu thương, bước chân này sao nghe nhoi nhói tận tim can .
Thế là lại Đông , Sáng thức giấc hồ Gươm còn nhác lười không buồn vén lớp chăn bông , miệt mài say giấc ngủ.
Và hoàng hôn cũng mệt mỏi nấp nhanh qua những dãy nhà cao…
Khi mùi hoa sữa cũng thôi làm người ta nôn nao tận hưởng những ngày Thu còn cố níu lại
Và hàng cây bàng già vẫn khờ dại rũ lá phai tàn …
Lòng ta chợt bàng hoàng..
Gọi tên Hà Nội…!
0 nhận xét:
Đăng nhận xét