Khi các bậc phụ huynh so sánh

Mỗi con người sinh ra , đều có một cuộc đời riêng , một tài năng riêng , một khiếm khuyết riêng, một hoài bão riêng . Và để thực hiện những cái riêng trong mỗi cuộc đời con người đòi hỏi con đường riêng của họ . Sự thoã mãn của con cái các bạn về cuộc sống của chúng nó cần thiết hơn là mặt bằng chung của xã hội .Mọi sự so sánh đều khập khiễng ", Không vì bất cứ lý do nào mà chúng ta buộc anh A phải giống chị B và ngược lại .

Ngộ

Khẽ khàng một giọt sương rơi
Bụi trần nằm ngủ chơi vơi giữa dòng
Dẫu xuyên trăm vạn tầng không?
Ngọc vùi trong đất vẫn trong lạ kì
Nhẹ thì một cái chớp mi...

Đổi thay

Vòng xe lại lăn đều trên con đường quen thuộc . Hạ nói quen thuộc bởi lẽ cô luôn có duyên với những cuộc tình và những chuyến bay. Trời đang mùa xuân mà cơn gió thu năm nào vẫn vân vê trên làn tóc...

Giá trị của người phụ nữ khôn ngoan

Hãy sống tự tin, sống yêu đời và tận hưởng những gì mà mình đang có. Cuộc sống không lấy đi của bạn bất cứ thứ gì, trừ khi bạn cố tình không nhận ra giá trị của chính bản thân bạn để rồi tự tay đánh mất nó...

Một mình em bước đi

Người ta bảo rằng:" kẻ còn lại là người chiến thắng " và nếu ai đó cho rằng tình yêu là một cuộc tranh giành, một trò chơi để tìm ra người chiến thắng thì trò chơi đó không bao giờ có Hạ. Nhưng nếu để phải cho ai đó một lời khuyên, Hạ khuyên họ hãy ra đi, bởi người ra đi mới là kẻ mạnh .

Bao giờ có mùa thu

Em sẽ viết một mùa thu rất khác
ở cái nơi không có lá vàng
và hoa sữa chẳng báo được thu sang
vì em khác nên mùa thu sẽ khác...

Truyện ngắn: Sống hay tồn tại?

Đôi lần giữa đêm , tôi lại bật laptop ngồi gõ lạch tạch nhưng quái thật viết được vài dòng là con chữ nhảy múa lộn xộn , tình huống thì rập khuôn đôi khi tôi chỉ viết những chuyện dính líu đến cuộc sống của bản thân Sáng dậy tôi xoá nó đi .Xem như nó chưa tồn tại . (Tôi đang lo sợ cho số phận của truyện ngắn này , tôi đang muốn viết một câu chuyện về một người phụ nữ khác tôi và tôi hy vọng là tôi không tàn nhẫn với nó như tôi đã làm , thật đấy .)

24/5/13

Những chuyến đi mùa hạ





Mùa  Hạ về  theo từng chùm hoa phượng nở rực đỏ một góc đường .Ở cái nơi hai mùa mưa nắng này có lẽ người ta không mấy  để ý đến tiếng ve và chùm hoa phượng nở trừ  những em học sinh cuối cấp luyến lưu buổi chia tay thời áo trắng mộng mơ.  Thuỳ Lam cũng  vậy ,  nếu như chiều hôm đó anh không nhắn tin cho cô bảo rằng  :- Em ơi hoa phượng nở rồi đấy , ở đây nóng như anh nhớ em ,làm người ta phát điên lên được .

Câu nói của anh đưa Thuỳ Lam về   với một vùng trời ký ức  .Mùa  Hạ năm đấy  và  những trận mưa rào .Anh đến bên Thuỳ Lam cũng như những cơn mùa Hạ , ập đến , ướt át , và ra đi.. khô khóc như những giọt nước mắt đã thấm vào gò má .

Những ngày tháng này ,   những lời nói ngọt ngào , những giây phút ấm áp bên nhau làm Thuỳ Lam choáng ngợp trong niềm Hạnh Phúc . Cử chỉ yêu thương và thời gian anh dành cho Lam quá nhiều để cô phải lo lắng nghĩ suy  về những ngày  mưa sắp đến .

Sự xuất hiện của anh làm cả Sài Gòn thôi mưa , gay gắt nắng . Ngồi sau lưng anh Thuỳ Lam cứ tưởng như bình yên của cả thế giới đang đọng lại nơi đây . Trời trở gió , vòng tay ôm ghì chặt . Bờ môi  nóng miên man trên từng thớ thịt .  Nụ hôn tham lam như nắng sa mạc  đốt lên ngọn lửa đam mê . Anh nói anh yêu cô , anh có cách để ở bên cạnh cô , mang lại cho cô hạnh phúc ....

-Tình một đêm ,  ngày mai em sẽ quên tất cả .

-Em làm được sao? - Anh cười  , nụ cười lém lỉnh pha chút trẻ con .

-Em sẽ làm được .

-Anh cười , nụ cười  lúc này pha lẫn chút bao dung .

Nụ hôn phớt nhẹ của anh lên má Thuỳ Lam cái ngày chia tay đó ,  nhẹ nhàng như cơn gió  mang anh đến bên đời cô .  Anh trở  về   với thành phố  của mình . Sân bay lưa thưa  những cuộc tiễn đưa . Thuỳ Lam đưa tay sờ  lên má mình , khô  khóc .. , chẳng có giọt lệ nào cho buổi chia tay .Trời đổ mưa . Sau này  Thuỳ Lam thường trêu là : "anh rời xa em thì ông trời sẽ rơi lệ đó ".


Thuỳ Lam  nói lời chia tay  , anh không níu kéo .
Thuỳ Lam  chuẩn bị lập gia đình , anh nói cô phải hạnh phúc . Nếu cô không hạnh phúc anh sẽ vô cảm với cuộc sống này .

Một chiều mùa thu , cô đến thành phố của anh . Họ quấn vào nhau  bằng những nhớ thương dai dẳng .Cô thích nhìn anh  kéo khung rèm cửa  cho anh nắng tràn vào phòng  , đánh thức cô dậy bằng  nụ hôn  ấm  sau  gáy cổ .

-Mùi hương này là mùi hương hoa sữa ? Cô hỏi .
-Aaaaa đúng rồi , ở đây bao năm , mà khi có em anh mới biết con đường này có hoa sữa .

Thuỳ Lam không thích hoa sữa , nhưng cô cố hít lấy  để mang nó về với Thành Phố hai mùa mưa  nắng .Rời xa  nơi đấy ,  vẫn bằng nụ hôn phớt nhẹ trên  gò má khô khóc kia . Cô biết cô chẳng thể rời xa anh được nữa .

Rồi mùa thu đi qua , mùa đông đi qua , mùa xuân đến rồi  cũng đi qua .
Tình yêu cứ lớn dần trong đau khổ .
-Có lúc anh nhớ em đến phát điên lên.

Thuỳ Lam không nhớ anh đến phát điên , cô nhớ anh dịu dàng đến thơ thẩn .

-Vi Hạ , Một chuyến đi mùa hạ . Tên con gái đấy . Mà mùa hạ nơi anh chắc nhiều hoa phượng lắm . Thành phố màu hoa đỏ mà .
-Không còn ,  nhưng chắc sẽ có thôi , anh cười .

Anh đến bên Thuỳ Lam , một chuyến đi mùa hạ .   Và con bé rời xa cô cũng một mùa hạ đó ... con bé sẽ xinh xắn lắm với đôi mà lúng liếng   hai chiếc đồng tiền  của anh và  bờ môi chum chím của Thuỳ Lam  .

Anh bảo  Thuỳ Lam là mùa hạ đến rồi , nóng lắm . Cô  biết mùa hạ đến rồi và  ớn  lạnh người , con bé phải được hơn tháng tuổi .



UyênUyên , 24.05.2013

(   viết cổ vũ event mênh mông tình buồn của TAL ,sau khi đọc lại " người tình sài gòn ")





2 nhận xét:

  1. Hê hê! Mợ 3 không post lên TAL để bà Chiêu bả post kiếm xiền roài kia! :))

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ẹc , đang trong giai đoạn chỉnh sửa hum qua vừa viết vừa bùn ngủ :((. Đã sửa đâu >..< thế này thoai khỏi sửa nữa , bà chiêu bả ác lắm :)))

      Xóa

 
twitterfacebookgoogle pluslinkedinrss feedemail