tag:blogger.com,1999:blog-2698141443715481922024-03-13T12:39:03.497+07:00Violet
Không hứa hẹn thì người khỏi mang lòng chờ đợi.
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/12651975643262470531noreply@blogger.comBlogger79125tag:blogger.com,1999:blog-269814144371548192.post-69279476316081717532018-05-10T05:08:00.001+07:002018-05-10T05:08:09.558+07:00[Truyện Dài ] Tung Sơn Kỳ Nữ <br />
<div style="text-align: right;">
<span style="color: magenta;"><span style="background-color: white; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 14px;"><br /></span></span></div>
<div style="text-align: right;">
<span style="color: magenta;"><span style="background-color: white; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 14px;"> </span></span></div>
<div style="text-align: right;">
<span style="color: magenta;"><span style="background-color: white; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 14px;">M</span><span style="font-family: Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 14px;">ỗi nguời đều có một câu chuyện riêng</span></span></div>
<div style="text-align: right;">
<span style="background-color: white; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 14px;"><span style="color: magenta;">Chẳng mấy ai quan tâm đến câu chuyện của người khác </span></span></div>
<div style="text-align: right;">
<span style="background-color: white; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 14px;"><span style="color: magenta;">Nếu như không tìm được sự đồng cảm hay thi thoảng bắt gặp bóng hình của mình trong dọc ngang phận đời người khác….</span></span></div>
<span class="text_exposed_show" style="display: inline; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><div style="background-color: white; font-size: 14px; text-align: right;">
<span style="color: magenta;">Tôi bắt đầu kể cho bạn nghe về người con gái _ dùng cả THANH XUÂN để giữ lửa TUNG SƠN …</span></div>
<div style="background-color: white; font-size: 14px; text-align: right;">
<span style="color: magenta;">Tôi đã từng có một bài viết _ Võ Lâm Truyền Kỳ - Tuổi Trẻ của tôi …NHƯNG</span></div>
<div style="background-color: white; font-size: 14px; text-align: right;">
<span style="color: magenta;">ở bài này tôi dùng 2 từ THANH XUÂN dành cho người con gái ấy </span></div>
<div style="background-color: white; font-size: 14px; text-align: right;">
<span style="color: magenta;">bởi thanh xuân là quảng thời gian đẹp nhất của đời người con gái còn tuổi trẻ là cả một hành trình dài ngắn khác nhau.</span></div>
<div style="background-color: white; font-size: 14px; text-align: right;">
<span style="color: magenta;">Có thể với độ thân tín của người viết và người được khắc họa chân dung – người đọc đa phần sẽ bị nhàm chán và cho đây là văn phong để xu nịnh</span></div>
<div style="background-color: white; font-size: 14px; text-align: right;">
<span style="color: magenta;">Thế nên nhưng ai gạt bỏ được sân – si thường tình – hãy thưởng thức như người viết được truyền cảm hứng… còn ngược lại hãy lướt trôi qua để giữ lòng tự trọng cho chính bản thân mình.</span></div>
<div style="background-color: white; font-size: 14px; text-align: right;">
<i><span style="color: purple;"><br /></span></i></div>
<h2 style="text-align: right;">
<div style="background-color: white; font-size: 14px; text-align: left;">
<span style="font-size: 14px;"> <div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://4.bp.blogspot.com/-amWcCF1vXjk/WvNxKIFzuhI/AAAAAAAAObI/uMzP1qaDNK4fKB5kNyOdYic3NDSjpcYWQCLcBGAs/s1600/ti%2Bco%2Bnuong.png" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="392" data-original-width="716" height="348" src="https://4.bp.blogspot.com/-amWcCF1vXjk/WvNxKIFzuhI/AAAAAAAAObI/uMzP1qaDNK4fKB5kNyOdYic3NDSjpcYWQCLcBGAs/s640/ti%2Bco%2Bnuong.png" width="640" /></a></div>
</span></div>
<span class="text_exposed_show" style="background-color: blue; display: inline; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><div style="text-align: left;">
<span style="color: blue; font-size: large;">CHƯƠNG I : HÓA THÂN _ PHẦN 1 </span></div>
</span></h2>
</span><br />
<span class="text_exposed_show" style="display: inline; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 14px;"><i><span style="color: #1d2129;"><span style="background-color: white;">Đó là một mùa hè đầy nắng , đầy gió , đầy hương hoa và tiếng chim .</span></span><br /><span style="background-color: white; color: #1d2129;">Chàng trai nhỏ nhắn dáng vẻ thư sinh đang mãi mê hóa thân mình vào chiến binh Dark night bảo vệ những vùng đất linh thiêng thì màn hình cạnh bên hiện lên dáng dấp của một người góa phụ.</span><br /><span style="background-color: white; color: #1d2129;">Tay vung Ỷ Thiên Kiếm tay phất Phất Trần một mình đứng giữa đỉnh Quang Minh đỉnh với đôi mắt hằng đầy sát khí.</span><br /><span style="background-color: white; color: #1d2129;">Hình ảnh Diệt Tiệt sư khắc sâu vào tâm trí chàng trai từ những trang sách KIM DUNG giây phút này đây mới sống động và linh hoạt biết dường nào …</span><br /><span style="background-color: white; color: #1d2129;">Người phụ nữ ấy … người đàn bà có thể lạnh lùng vung kiếm tàn sát vô số môn đệ của MINH GIÁO giữa sa mạc bao la rồi làm nên trận chiến kinh thiên động địa tại đỉnh quang minh lại thản nhiên đọc kinh ngẫm sự thế vô thường, người đàn bà tạo nên hai bí phổ lưu truyền ngàn kiếp về sao : DIỆT KIẾM & TUYỆT KIẾM chỉ để khắc ghi mối thù và quyết tâm báo thù của bản thân mình.</span><br /><span style="background-color: white; color: #1d2129;">Người đời cho rằng kẻ nương thân cửa phật lại lấy oán bản thân gây thị sóng giang hồ khác gì yêu nữ.</span><br /><span style="background-color: white; color: #1d2129;">Gã chỉ thấy ĐÃ</span><br /><span style="background-color: white; color: #1d2129;">GÃ chỉ thấy thương ,</span><br /><span style="background-color: white; color: #1d2129;">Gã thần tượng những người biến nỗi đau thành sức mạnh ,biến sự tổn thương của bản thân thành ý chí kiên cường để trở thành người đứng đầu ngọn sóng…</span><br /><span style="background-color: white; color: #1d2129;">Người một chưởng giết chết người yêu thời thanh mai trúc mã của ta , Thì nơi đây nợ máu phải được trả bằng máu , một gươm chém ngang trời không làm hận thù trong lòng nàng tan biến thì máu nhuộm đỉnh quang minh là điều hiển nhiên phải được lưu truyền.</span><br /><span style="background-color: white; color: #1d2129;">-Làm cái gì ngớ người ra đấy , thử không ?</span><br /><span style="background-color: white; color: #1d2129;">-Thử ?</span><br /><span style="background-color: white; color: #1d2129;">-Thử một lần “ tống kim lửa khói – ta đi tìm em “ Gã trai bên cạnh nháy mắt nhìn gã , ánh nhìn như thiêu đốt những tế bào máu trong người gã sôi lên , đôi má ửng hồng và cái gật đầu không do dự cho một hành trình dài 14 năm với biết bao hỷ nộ ái ố sau này.</span></i></span><br />
<span class="text_exposed_show" style="display: inline; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 14px;"><i><span style="background-color: white; color: #1d2129;"><br /></span></i></span>
<span class="text_exposed_show" style="display: inline; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"></span><br />
<div class="MsoNormal" style="font-size: 14px; text-align: right;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="font-size: 14px; text-align: right;">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><i style="mso-bidi-font-style: normal;"><br /></i></b></div>
<div class="MsoNormal">
<i><b><span style="color: blue; font-size: large;"><br /></span></b></i></div>
<div class="MsoNormal">
<i><b><span style="color: blue; font-size: large;">CHƯƠNG 1 : HÓA THÂN PHẦN 2 </span></b></i></div>
<div class="MsoNormal" style="font-size: 14px;">
<i><b><span style="color: blue;"><br /></span></b></i></div>
<div class="MsoNormal" style="font-size: 14px;">
<span style="color: magenta;"><i><b>(</b></i><span style="text-align: right;"> </span><b style="text-align: right;"><i>Tôi đang viết chương này không chỉ cho nhân vật chính – tcn – tôi đang viết cho tôi của những ngày rất trẻ - và bạn có thấy đâu đó dáng dấp mình của những ngày rất trẻ , rất ngu ngơ …)</i></b></span></div>
<div class="MsoNormal" style="font-size: 14px;">
<i><b><span style="color: blue;"><br /></span></b></i></div>
<div class="MsoNormal" style="font-size: 14px;">
Cũng như bao nhân vật khác ,Diệu như<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>- hóa thân đầu tiên của chàng trai ấy được khởi
tạo đầu tiên tại thành cổ Ba Lăng Huyện .<o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal" style="font-size: 14px;">
Vì đã trót lòng thần tượng Thanh Tuyệt Sư Thái<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>nên mục đích của Diệu Như là tìm đến chân núi
nga my để tầm sư học đạo .Tiếc thay cho nàng…cứ tưởng chỉ vài thao tác click
chuột là có thể sở hữu các loại bí phổ , oai trấn giang hồ.. ngờ đâu muốn từ
cái thôn trấn xa xôi ấy đến đỉnh nga my phải vượt qua muôn ngàn sóng gió…<o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal" style="font-size: 14px;">
Linh thú dày đặt quây quanh bước chân nhỏ bé … chỉ sơ xảy một
chút là heo trắng , linh miêu , hươu đốm tiễn nàng về với vị trí<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>được sinh ra…<o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal" style="font-size: 14px;">
Lão già dược điếm lại chẳng vì chút nhan sắc nghiêng nước đổ
thùng của nàng mà cho mua thiếu kim sáng dược…muốn vượt ra khỏi ngôi làng hẻo
lánh này , chỉ còn cách tự lực cánh sinh.<o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal" style="font-size: 14px;">
Nhưng hỡi ôi …làm sao có thể đã thương nhưng linh thú dữ dằn
ngoài kia với đôi tay bé nhỏ, cảm giác đơn độc tràn về ràn rụa nước mắt … nam
nhân ơi nam nhân … nàng chỉ biết ước gì , nàng chỉ gọi giá như.<o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal" style="font-size: 14px;">
Ước gì & giá như cũng chỉ xuất hiện trong những quyển tiểu
thuyết ngôn tình, còn nàng … nàng vẫn phải đối diện với muôn trùng khó khăn
phía trước.Muốn đến chân núi Nga My phải<span style="mso-spacerun: yes;">
</span>đi về phía<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>đông<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Ba Lăng Huyện xếp hàng đợi gã xa phu thô lỗ cộc
kệch kia…<o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal" style="font-size: 14px;">
“ không tiền , không thể ngồi xe “ <o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal" style="font-size: 14px;">
Hắn quát vào mặt nàng và đuổi đi không chút tiếc thương.Những
ngày tháng ấy – nàng tin một điều rằng nhan sắc không <span style="mso-spacerun: yes;"> </span>phải là thứ vũ khí lợi hại giúp nàng<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>chinh phục giang hồ … mà NGÂN LƯỢNG … thứ đầu
tiên chính là TIỀN ĐÂU ???<o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal" style="font-size: 14px;">
<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Lầm lũi quay trở về
thôn…nhìn nam thanh nữ tú dìu dập<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>ra vào
không khỏi chạnh lòng.Sư phụ , chờ đồ nhi nhé …người không biết là<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>để được diện kiến người đồ nhi đã phải chịu
những uất ức nào đâu.<o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal" style="font-size: 14px;">
Nàng nuốt đau thương , chấp nhận hiện thực rằng muốn trở
thành đệ tử của Nga My phái trước tiên nàng phải rủ bỏ tư tưởng liễu yếu đào tơ
này mà cầm nga my thích lên hạ sát bất kỳ linh thú nào cản bước chân nàng.<o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal" style="font-size: 14px;">
Năm ấy ,bộ film hoạt hình “ ngôi làng xì trum <span style="mso-spacerun: yes;"> </span>“ phá đảo thị trường Việt vì nội dung khá hấp
dẫn xoay quanh những cuộc phiêu lưu của một bộ lạc tí hon<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>ở vùng đất ám. Con nhóc “ ti co nuong “ là nữ
xì trum duy nhất <span style="mso-spacerun: yes;"> </span>mang dung mạo <span style="mso-spacerun: yes;"> </span>vừa xấu vừa hung dữ được tạo ra để tiêu diệt
dân xì trum . May thay tí vua hóa phép cho nàng một mái tóc vàng óng ả<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>và tính khí ngọt ngào dễ thương …nhưng về độ
lầy và siêu quậy thì vẫn chẳng ai bằng nàng.<o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal" style="font-size: 14px;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="font-size: 14px;">
Diệu như *(1) <span style="mso-spacerun: yes;"> </span>được xếp
vào góc nhỏ - cái tên “ ti co nuong “ ra đời tại Giang Tân thôn ( ngày đó ,
nhân sĩ bảo nhau rằng muốn đến nga my nếu được sinh ra tại thôn này sẽ bớt được
mấy trăm vạn dặm còn đỡ mất thêm 200 lượng bạc cho gã xa phu vừa già vừa thô kệch
ở huyện Ba Lăng ) <span style="mso-spacerun: yes;"> </span>như tính cách mà mong
muốn mà chàng trai đã kỳ vọng một cuộc sống mà chàng vốn có.Ở đó , chàng là nữ
nhi duy nhất – say đắm lòng người và cũng là nữ nhi duy nhất ý chí kiên trường –
chân mệnh đế vương.<o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal" style="font-size: 14px;">
Nhưng đó là câu chuyện mãi về sau , trở lại với những ngày
gian khổ ấy.Cùng đôi nga my thích trên tay thay cho kỹ năng boxing nàng bớt vất
vả hơn trong việc đã quái thu thập ngân lượng.Lại thêm cái tính dáng dấp nhỏ nhắn
, , cái miệng luyên thuyên mà nàng kết giao khá nhiều hảo hữu …<o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal" style="font-size: 14px;">
Tí cô nương ngày ấy , chưa từng khát máu , chẳng biết sân si
chỉ một lòng hướng về đỉnh nga my với bao nhiêu giấc mơ , bao nhiêu hoài bão .<o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal" style="font-size: 14px;">
( còn tiếp )<o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal" style="font-size: 14px;">
Tự nhiên thấm mệt … mai<span style="mso-spacerun: yes;">
</span>viết nốt chương , anh em xem<span style="mso-spacerun: yes;">
</span>xong<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>thích thả chữ up cho khỏi
trôi bài <span style="font-family: Wingdings; mso-ascii-font-family: Calibri; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-char-type: symbol; mso-hansi-font-family: Calibri; mso-hansi-theme-font: minor-latin; mso-symbol-font-family: Wingdings;"><span style="mso-char-type: symbol; mso-symbol-font-family: Wingdings;">J</span></span><o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal" style="font-size: 14px;">
<span style="font-family: Wingdings; mso-ascii-font-family: Calibri; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-char-type: symbol; mso-hansi-font-family: Calibri; mso-hansi-theme-font: minor-latin; mso-symbol-font-family: Wingdings;"><span style="mso-char-type: symbol; mso-symbol-font-family: Wingdings;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="font-size: 14px;">
( Uyên Uyên<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>)<o:p></o:p></div>
<i style="font-size: 14px;"><span style="background-color: white; color: #1d2129;"></span></i>Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/12651975643262470531noreply@blogger.com2tag:blogger.com,1999:blog-269814144371548192.post-21819957910789120222018-04-21T03:40:00.001+07:002018-04-21T03:40:22.790+07:00Có ai từng đi qua vùng cỏ hoang bỗng nhớ thương một loài hoa dại ?<br />
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://4.bp.blogspot.com/-gmxGXOFX84Q/V270ozVPImI/AAAAAAAANtk/dSM7C6TaEZo1-zJ1Akfare5D_O_t8N9yACPcBGAYYCw/s1600/12597080_1564734290483562_2053550415_o.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="1067" data-original-width="1600" height="426" src="https://4.bp.blogspot.com/-gmxGXOFX84Q/V270ozVPImI/AAAAAAAANtk/dSM7C6TaEZo1-zJ1Akfare5D_O_t8N9yACPcBGAYYCw/s640/12597080_1564734290483562_2053550415_o.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<br />
Có ai từng đi qua vùng cỏ hoang bỗng nhớ thương một loài hoa dại ?<br />
Bỏ đi câu chuyện về sức sống mảnh liệt cố vươn cao lên đón ánh mặt trời.<br />
Hoa dại muôn đời là hoa dại vì khi sinh ra bản chất của nó là hoa dại , vậy thôi.<br />
<br />
Không dưới một người đã từng nói với cô rằng : " nếu chọn phải tổn thương cô với những người phụ nữ khác , thì cô chính là người bị chọn " .<br />
<br />
<br />
Hãy thử tưởng tượng những đóa hoa hồng được gửi ngày qua ngày đến một người và người còn lại nhận được tin nhắn : " anh thương em " sẽ mang hạnh phúc đến cho ai ?<br />
<br />
Nguyên tắc đó là sự cảm nhận.<br />
Họ cố gắng nhìn thấu tâm can của người khác , cô cố gắng hỏi rằng mình cần gì và muốn gì .<br />
Cô không thích đọc những status ngôn tình nói về số phận rồi ấn nút share như những thông điệp thay lời muốn nói<br />
Cô không muốn mọi người ngày nào cũng nhìn thấy những chi chít các mệnh đề:<br />
-Tôi sẽ từ bỏ<br />
-Tôi không cần thiết<br />
-Tôi sống vì bản thân<br />
-Họ không xứng đáng<br />
-Cố lên tôi ơi ngày mai sẽ khác ...<br />
phủ đầy các trạng thái Facebook đến Zalo.<br />
vài nút like với đôi dòng coment thương hại có đủ nuôi nấng một tâm hồn vụn vỡ từng ngày ?<br />
<br />
Ai cũng nhìn thấy hoa dại khi nó vươn mình lên đón những giọt sương mai lấp lánh mà quên rằng đêm qua nó bẹp dúm dưới trận mưa đêm , tả tơi rời rạt.<br />
<br />
<br />
Đủ nắng hoa sẽ nở<br />
Đủ gió chong chóng sẽ quay<br />
Đủ yêu thương hạnh phúc sẽ đong đầy<br />
Còn đủ đau thương ...??? với cô là sự lặng im<br />
<br />
<br />
Muôn đời hoa dại vẫn nở không phải vì sức sống mãnh liệt càng không phải vì được tôi luyện theo tháng năm bởi dòng đời nghiệt ngã...<br />
nếu là con chim chiếc lá<br />
thì con chim phải hót , chiếc lá phải xanh<br />
là hoa phải nở , hoa gì cũng phải nở , đời là như thế .<br />
<br />
Không dưới một người đã từng nói với cô rằng : " nếu chọn phải tổn thương cô với những người phụ nữ khác , thì cô chính là người bị chọn " họ không ghét cô , họ yêu thương cô lắm chứ.Nhưng cô quá thông minh để hiểu chuyện và quá mạnh mẽ để không cho phép mình gục ngã giữa chốn đông người .<br />
<br />
<br />
Uyên Uyên , 21/4/2018<br />
<br />Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/12651975643262470531noreply@blogger.com1tag:blogger.com,1999:blog-269814144371548192.post-23834964953781381582018-04-18T01:36:00.000+07:002018-04-18T01:36:53.917+07:00[Tản Văn ] Cho những đêm không ngủ ! ( p1 )<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://2.bp.blogspot.com/-YoxfjS9IInQ/V270e1qXgNI/AAAAAAAANtg/-fW-LQfdZqEscc4sdFgEOWA6mhCIzTvQQCPcBGAYYCw/s1600/12218756_1537175026572822_1269102847_o.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="1600" data-original-width="1147" height="400" src="https://2.bp.blogspot.com/-YoxfjS9IInQ/V270e1qXgNI/AAAAAAAANtg/-fW-LQfdZqEscc4sdFgEOWA6mhCIzTvQQCPcBGAYYCw/s400/12218756_1537175026572822_1269102847_o.jpg" width="286" /></a></div>
<br />
Ký ức , hoài niệm ... dù muốn dù không cũng theo thơi gian mà lui vào góc nhỏ. Mấy Ai đi qua thanh xuân chẳng có vài góc nhỏ để nhớ để quên.<br />
Trái tim cô cũng vậy là muôn ngàn góc nhỏ nơi chứa đựng niềm vui nỗi buồn nơi lưu giữ những hành khách hoặc vô tình hoặc cố ý lên chung một chuyến xe cuộc đời .<br />
<br />
Anh là một góc nhỏ thật sâu , thật xa và là góc nhỏ..to nhất nơi ấy. Từng vòng quay của chuyến xe vô tình kia lướt nhanh vào vòng quay của cuộc sống cũng đôi lần khiến cô quên đi anh từng tồn tại...<br />
Thảng hoặc , một chiếc là vàng rơi trong chiều nắng nhạt hay mùi hoa sữa nồng nàn trên con phố nhỏ làm muôn ngàn huyết mạch vỡ tung , cuộn trào nhấn chìm cô vào quá khứ<br />
<br />
Yêu một người không sai ,yêu một người yêu mình lại càng không sai...cái sai của cô và anh là sai thời điểm.<br />
<br />
Tình yêu của cô dành cho anh là cả một trời thương nhớ của tuổi thanh xuân rực rỡ nhất.<br />
Tình yêu của anh dành cho cô là sự đam mê , khao khát , là những cảm xúc mãnh liệt nhất mà chưa một người phụ nữ nào mang đến được cho anh .<br />
<br />
Cứ thế họ ở cạnh nhau . Anh ý thức được gánh nặng của đôi vai mình không thể có thêm cô.<br />
Cô vì không mong chờ một lời hứa từ anh nên chẳng sinh lòng chờ đợi một kết thúc viên mãn ...<br />
<br />
Đó phải chăng là một phương án hợp lý cho cái gọi là " những mối quan hệ không rõ ràng "<br />
<br />
Thế nhưng , năm tháng vô tình còn lòng người thì khắc ghi năm tháng.<br />
Đến một ngày cô thấy thanh xuân như chiếc lá thu chao nghiêng giữa ngày xuân đầy nắng.<br />
Lòng cô như mặt hồ phẳng lặng lại dậy sóng u hoài.<br />
<br />
Cô không muốn cuộc đời mình như chiếc là vàng kia, nhảy nhót những vũ điệu tuyệt đẹp rồi nằm im đấy...phai tàn cùng tro bụi.<br />
<br />
Sống là một phạm trù khác ...tồn tại là một phạm trù khác nữa<br />
Cô phải sống chứ không thể tồn tại như thế .<br />
<br />
Cô đi , anh không giữ .Có là gì của nhau đâu mà giữ , có đủ nhẫn tâm đâu mà chút tàn hơi của thanh xuân ý cũng cố niú cho riêng mình.<br />
<br />
Cô oán thán,đến một bàn tay cũng không kéo lại.<br />
Anh quay lưng giọt nước mắt của thằng đàn ông không rơi vì ái tình nên sống mũi hơi cay.<br />
<br />
Cứ thế họ bước qua cuộc đời nhau để lại những hoài niệm, những ký ức về những chữ " yêu thương không trọn vẹn "<br />
<br />
Một ngày ... từ xa xa Anh thấy ánh mắt của cô có nụ cười của người đàn ông khác.<br />
Anh lặng lẽ cười, nụ cười an yên nhất từ khi biết ý thức về cuộc đời muôn vạn cảm xúc ái- ố - hỷ - nộ .<br />
<br />
Yêu nhau , không nhất thiết ở cạnh nhau<br />
Nhưng yêu nhau nhất thiết không thể làm trái tim cả hai cùng đau !<br />
<br />
Uyên Uyên ,18/4/2018<br />
<br />
Viết cho những đêm dài không ngủ !<br />
<br />
<br />
<br />Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/12651975643262470531noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-269814144371548192.post-61960573157383372182017-08-02T02:17:00.002+07:002017-08-02T02:31:03.139+07:00Kho Quẹt : Món nhà nghèo ... cho giới Thượng Lưu <div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<iframe width="320" height="266" class="YOUTUBE-iframe-video" data-thumbnail-src="https://i.ytimg.com/vi/f2nLWDktsgo/0.jpg" src="https://www.youtube.com/embed/f2nLWDktsgo?feature=player_embedded" frameborder="0" allowfullscreen></iframe></div>
<br /><br />
<br />
<br />
Kho quẹt,một món ăn dân giả miền tây gắn liền với ký ức của tuổi thơ nghèo khó ...<br />
vì thực ra đây là món được sinh ra từ những gia đình thiếu thốn , được pha từ chút mắm chút đường rồi đem kho lên cho quệt lại.. nhà nào có còn tiêu còn tỏi thì cho thêm chút vào cho thơm thơm cay cay...rồi ra hiên nhà cắt mớ đọt lang , đọt nhãn lồng , đọt mì , đọt mướp .. nhà ai trồng gì thì luộc cái đấy vào mà chấm kho quẹt ... lùa cơm_ chứ kiếm đâu ra cá thịt mà ăn ...<br />
Vậy đó ... mà tự dưng anh " KHO QUẸT " trở thành món cho giới thượng lưu ... cỡ nhà hàng 2 3 4 sao thì ảnh cũng có tên trong thực đơn ngang hàng với sơn hào hải vị chả chơi ... còn cậu ấm cô chiêu nào muốn ăn ... ở thì tự lăn vào bếp mà làm ... cứ ngoài đường đi mua KHO QUẸT thì hỏng ai bán .<br />
<br />
Thế nên cái câu "món nhà nghèo cho giới thượng lưu " nói giỡn cho vui chứ thật ra nói thiệt :)...<br />
<br />
<br />
KHO QUẸT vốn dĩ rất dễ làm , nhưng chưa hẳn là các cô nàng 9x bây giờ ai cũng có thể nấu được...<br />
kiếm mua miếng ba chỉ thiệt ngon vê rửa sạch , ráo nước rồi cắt từng miếng nhỏ nhỏ vừa ăn... đem phi cho vàng ( nhiều người không thích rang thịt ba chỉ giòn mà để còn dẻo dẻo khi ăn có vị béo ..cá nhân mình thích rang giòn lên giống giống tóp mỡ hơn ) rồi cho ít hành tím , tỏi băm vào xào cho thơm.Tôm khô ngâm với nước ấm ,pha nước mắm theo tỉ lệ 2 mắm 1 đường 0.5 nước , tiêu , ớt ... cứ thế là riu lửa rồi lại vài trái ớt đỏ đỏ vài cọng hành xanh xanh là có ngay một nồi kho quẹt thơm lừng để chấm rau củ luộc ...<br />
<br />
Nhà có hai chị em , được cái giống nết ăn ...<br />
chắc do xuất thân từ nghèo khó nên chẳng nem công chả phụng nào qua được món này.Buổi tối, đóng cửa cửa hàng .. chị đèo em lang thang hẻm chợ kiếm 10 nghìn thịt ba chỉ , 15 ngàn rau...<br />
bữa cơm chiều bắt đầu lúc 22h đêm với 25k cũng đầy 3 món : mặn , rau và canh nước luột rau mà sao ngon lành đến lạ ...<br />
(À phải nấu cơm bằng bếp nhé ...mới có chút cơm cháy và quệt với tôm khô ^^ )<br />
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://1.bp.blogspot.com/-HqyImydOJu0/WYDTc00Dt8I/AAAAAAAAOHE/8ZHerxv9wfQFjthp66WbTyN1gru74RzHQCLcBGAs/s1600/kho%2B%2Bquet%2B3.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="720" data-original-width="960" height="480" src="https://1.bp.blogspot.com/-HqyImydOJu0/WYDTc00Dt8I/AAAAAAAAOHE/8ZHerxv9wfQFjthp66WbTyN1gru74RzHQCLcBGAs/s640/kho%2B%2Bquet%2B3.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<br />
Thiếu chút mùi rơm rạ ..thiếu ánh đèn dầu lập lòe và thiếu một người cha là đủ cả tuổi thơ !<br />
<br />
Uyên Uyên ...<br />
2/8/2017 .<br />
<br />
<br />
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<br /></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/12651975643262470531noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-269814144371548192.post-31838967549194953742017-07-13T03:55:00.002+07:002017-07-13T03:55:42.835+07:00Bạn sinh ra không phải để mất đi ...<div style="text-align: right;">
<i><span style="color: magenta;">Tôi viết tặng " anh " người bạn tôi chưa một lần gặp mặt..</span></i></div>
<div style="text-align: right;">
<i><span style="color: magenta;">yêu thương anh bằng một trái tim thuần khiết nhất vì anh "cô độc" như chú sói hoang trong đại mạc khô cằn -và như người tôi dành cả cuộc đời để yêu mãi khôn nguôi ...</span></i></div>
<div style="text-align: right;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://diemtuaviet.com/wp-content/uploads/2015/04/Thiet-ke-website-ban-hang-3.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img alt="Hình ảnh có liên quan" border="0" src="http://diemtuaviet.com/wp-content/uploads/2015/04/Thiet-ke-website-ban-hang-3.jpg" /></a></div>
<div style="text-align: right;">
</div>
<div style="text-align: right;">
<br /></div>
Mùa đông năm đó , Busan ngập trong tuyết lạnh.Anh loay hoay với gói mì vừa đổ nước sôi vào đã lạnh tanh nơi đất khách quê người, rồi chợt mỉm cười...Nụ cười của anh chỉ xuất hiện khi nghĩ về cô.Người con gái anh anh yêu hơn chính bản thân mình.<br />
Mùa đông ba năm sau ,Busan vẫn ngập trong tuyết lạnh.Không có gió thóc ngược bông tuyết tung tóe như cái mùa đông mà anh vừa bước chân đến thành phố này, vậy mà lạnh không tả được... lạnh tím tái tim gan, lạnh vì lòng người con gái ấy đã hóa thành băng hay trái tim anh vụn vỡ theo thời gian chờ đợi?<br />
<br />
Busan vào hè rồi, từng cơn ớn lạnh vẫn theo anh về đêm.Cái ốm vật lý như một cách bào chữa để đồng nghiệp không khỏi thắc mắc vì sao anh cứ gầy mòn theo năm tháng.Anh làm việc mọi lúc mọi nơi, cho cái đói không nhắc anh giờ ăn ,cái bệnh không nhắc anh phải uống thuốc...chẳng có gì có sức công phá to lớn hơn nỗi trống vắng hiện hữu ngày qua ngày và sự rỗng tuếch trong suy nghĩ của anh ...<br />
<br />
Anh biết rằng mình phải không cho mình có đủ thời gian để nghĩ, bởi kỷ niệm và vùng ký ức sẽ hiện hữu bóp chết anh vì những nhớ thương cho một thời hoa niên tuổi mộng.<br />
Ba năm trước anh hứa rằng anh sẽ trở về ... khi đạt được mục đích của bản thân..<br />
ba năm sau người ta hỏi anh mục đích sống của mình à gì ... anh trả lời không biết !<br />
<br />
Cô bóp chặt hai lòng bàn tay lại , cấu thật mạnh, thật mạnh để biết rằng mình vẫn còn đau... cô giấu tiếng nấc vào đêm vì biết rằng chỉ một người nào nhìn thấy cô khóc , anh sẽ đau lòng biết mấy.<br />
<br />
Mùa mưa năm đó , người ta bảo rằng anh đã đi rồi , đi xa lắm nơi mà cô không thể lén nhìn anh qua kính chiếu hậu của xe máy khi lướt ngang chợ huyện.<br />
Không thể qua tưởng facebook của bạn anh để nhìn anh ngang tàn với mái tóc bổ đôi và ánh nhìn bất cần pha chút oán trách hướng về cô...<br />
Mùa mưa ba năm sau đó , cô lang thang trong ký ức về tuổi học trò và những tháng ngày tươi đẹp nhất.<br />
Luôn có một người hướng đôi bàn tay về phía cô khi cô cần<br />
luôn có một bờ vai cho cô khóc nấc lên khi cô bế tắc<br />
luôn có một người dõi theo cô ...dù cô con đường cô chọn như từng vế t dao xé nát tâm can anh .<br />
Cô không thể dày vò anh hơn thế nữa , cô không thể bất công với anh hơn thế nữa khi mà quá khứ của cô đầy những tổn thương còn tương lai thì chẳng thể do cô định đoạt.<br />
Cô lấy quyền gì mà bắt anh phải đợi....<br />
<br />
THẾ NÊN CÔ CHỌN CÁCH CẮT ĐỨT MỌI LIÊN LẠC VỚI ANH .<br />
<br />
Mùa hè năm nay , cô diện áo đỏ , môi trầm đôi giày cao gót lúng liếng má hồng bước vào những cuộc vui mặc cho con sói cô độc oằn mình với vết thương lòng chưa kịp nguôi ngoai .<br />
<br />
Cứ thế cô - anh - hai đất nước và hai thế giới chẳng thuộc về nhau .<br />
Cái mà họ có cho nhau là những gì tươi đẹp nhất thuộc về quá khứ ...<br />
cô buông anh giữ -<br />
cô đẩy anh xa - anh co quắp gồng mình chống chọi<br />
<br />
Rồi anh gục ngã.<br />
<br />
Một ngày mùa xuân , người ta thấy cô vẫn lúng liếng môi cười bên tay trong tay cậu nhỏ , xinh trai cùng đôi mắt to , đen lay láy như đôi mắt của những chú sói vùng thảo nguyên xa xôi nào đó ....<br />
<br />
Còn tôi , người hành khách vô tình đi chung một chuyến xe trong vô vàn chuyến xe mà anh đã lên - xuống - xuống lên chỉ kịp nói với anh : " Em sinh ra không phải để tan đi như thế ... "<br />
<br />
Chuyến xe cuộc đời vẫn lăn bánh , giữa xô bồ cuộc sống chỉ mong một ngày tôi thấy anh cười...<br />
<br />
<br />
Uyên Uyên<br />
<br />
13/7/2017<br />
<br />
<br />Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/12651975643262470531noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-269814144371548192.post-3249040690132540122017-06-05T02:10:00.002+07:002017-06-05T02:10:52.041+07:00Để gió cuốn đi ...<br />
<div style="text-align: right;">
<i style="background-color: white;"><span style="color: #b4a7d6;">Entry này tôi viết sau một quãng thời gian dài ... dài lắm.</span></i></div>
<div style="text-align: right;">
<i style="background-color: white;"><span style="color: #b4a7d6;">Đã từ lâu tôi không viết được vì cảm xúc không đến hoặc giản đơn hơn là bộn bề cuộc sống không thể thả con chữ đi hoang .</span></i></div>
<div style="text-align: right;">
<i style="background-color: white;"><span style="color: #b4a7d6;">Cho đến hôm nay khi tôi chứng kiến sự "vô thường " của cuộc sống....</span></i></div>
<div style="text-align: right;">
<i style="background-color: white;"><span style="color: #b4a7d6;">Một người đàn ông không đủ gần , không quá xa có nụ cười hiền lành vừa mới gặp hôm kia.</span></i></div>
<div style="text-align: right;">
<i style="background-color: white;"><span style="color: #b4a7d6;">Người ta bảo ông nhức đầu ...khó thở</span></i></div>
<div style="text-align: right;">
<i style="background-color: white;"><span style="color: #b4a7d6;">Và rồi ra đi nhẹ nhàng như một cơn gió...</span></i></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<div style="text-align: right;">
<i><br /></i></div>
<div style="text-align: right;">
<i><br /></i></div>
<table align="center" cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="margin-left: auto; margin-right: auto; text-align: center;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://4.bp.blogspot.com/-nkcU5q2RX14/WTRabSnBl5I/AAAAAAAAOD0/cTERnFfiE9gvRQIrre6xBsIH7ajFeYT_gCLcB/s1600/chuyen%2Bxe.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" data-original-height="960" data-original-width="720" height="640" src="https://4.bp.blogspot.com/-nkcU5q2RX14/WTRabSnBl5I/AAAAAAAAOD0/cTERnFfiE9gvRQIrre6xBsIH7ajFeYT_gCLcB/s640/chuyen%2Bxe.jpg" width="480" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;">Chuyến xe này mang tôi về nơi ấy, nơi tôi có một phần ký ức về người phụ nữ giàu lòng nhân hậu đang từng ngày dấu tranh với sự sống ,</td></tr>
</tbody></table>
<div style="text-align: right;">
<i><br /></i></div>
<div style="text-align: right;">
<br /></div>
<div style="text-align: left;">
Tôi sinh ra ở Miền Tây , một vùng quê nghèo nơi con sông Tiền đã chia ra được hơn 5 , 7 nhánh.Gọi là vựa lúa đồng bằng sông cửu long vậy thôi .. chứ đa phần bữa cơm ngày ấy,đa số các nhà trong làng không đủ gạo.</div>
<div style="text-align: left;">
Tôi sợ cái nghèo , cái nghèo vật chất đơn thuần dẫn đến nhiều hệ lụy ...</div>
<div style="text-align: left;">
Một trong những hệ lụy đó là lý do tôi bỏ quê lên Sài Gòn từ những ngày rất nhỏ..</div>
<div style="text-align: left;">
Tuy nhiên câu chuyện đó không phải là điều đáng nói ở đây.</div>
<div style="text-align: left;">
Tôi lớn lên như một nàng công chúa giữa cánh đông bao la trù phú.Áo tôi mặc trắng hơn tụi trẻ con cùng làng.Ngày mùa chúng nó hì hụp giữa cái nắng thiêu đốt mót lúa đổi cơm thì tôi cũng lăn lộn trong bó rơm rạ ... nhưng để tìm tổ trứng chim, con cua càng mập lùi trong rơm nóng thơm lừng mùi lúa mới.</div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div style="text-align: left;">
Tôi không biết ký ức ngày ấy có gói kẹo của người đàn bà ấy hay không ...</div>
<div style="text-align: left;">
cũng chả nhớ cái gói bánh tằm (*) béo ngậy sần sật dừa rám nạo có phải là món quà mà tôi hay nhận được từ Bà mỗi buổi chợ sớm không nữa ...</div>
<div style="text-align: left;">
thật .. ký ức nhòe nhoẹt quá ,tôi mau quên quá.</div>
<div style="text-align: left;">
Nhưng nhớ dáng bà lưng còng bên cơi trầu lọ vôi gầy nhom mà nhanh nhẹn phải nói.</div>
<div style="text-align: left;">
Ngày đó tôi chỉ bảy tám tuổi nhưng vẫn ý thức được người phụ nữ như Bà mà chưa có chồng là một định kiến ghê gớm ở làng quê nghèo.</div>
<div style="text-align: left;">
Bà khó tính .La rầy suốt ngày , hết đứa này đến đứa khác. Nhưng sân nhà bà mùa nào quả đó ,tụi nhỏ thích ăn là có chẳng phải năn nỉ ỉ ôi.</div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div style="text-align: left;">
Thật ra , bà chỉ là người bà trong tuổi thơ... và tất nhiên bà không phải ngoại của tôi.</div>
<div style="text-align: left;">
Nhưng ... ký ức có phần đầy vơi hơn vì những ấn tượng sâu đậm vẫn hằng đâu đó qua mỗi câu chuyện về người phụ nữ không chồng nhận con của anh trai mình làm con và nuôi nấng khôn lớn nên người, dựng vợ gả chồng rồi cũng có cháu kêu bà là Bà Nội.</div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div style="text-align: left;">
Thời gian qua đi.</div>
<div style="text-align: left;">
Chẳng ai có thể xóa nhòa trong tôi về một vùng quê hương bị cái nghèo dai dẳng, ám ảnh.</div>
<div style="text-align: left;">
Không còn những ngày nước nổi trắng đồng mẹ đặt tôi trên chiếc thau cho heo ăn một tay kéo lưng quần 1 tay nắm sợi dây kéo tôi lênh đênh trên dòng nước trắng xóa để tránh ngọn đòn roi từ cơn ác mộng mang tên - Rượu Đế.</div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div style="text-align: left;">
Đôi lúc rượu biến Ba tôi thành con người khác.</div>
<div style="text-align: left;">
Tôi chẳng mấy khi trở về nơi ấy vì nó thật sự là một điều gì đó khá buồn cho đến khi ba tôi mất đi.</div>
<div style="text-align: left;">
Mẹ tôi thương nhớ Ba mà rời bỏ Sài gòn đèn xanh đèn đỏ để quay về ngôi nhà năm cũ.</div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div style="text-align: left;">
Thản hoặc , tôi quay về chỉ để thăm người mẹ của mình.</div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div style="text-align: left;">
-Nếu mà Bà ấy nhắm không qua khỏi , Má gọi , con về thăm bả 1 lần trước khi bả chết ... chứ mai mốt bả chết rồi thì mình thăm đầu còn ý nghĩa đâu con.</div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div style="text-align: left;">
Má tôi nói thế khi tôi gọi về một ngày chiều mưa và vô tình hỏi về người Bà - người mà tôi tôi vẫn nhớ trong tuổi thơ.</div>
<div style="text-align: left;">
Một điều gì đó thoi thúc tôi quay trở lại ....nhìn người nằm đó co quắp với căn bệnh tuổi già ...</div>
<table align="center" cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="margin-left: auto; margin-right: auto; text-align: center;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://2.bp.blogspot.com/-udq5NuRvEj8/WTRaT6lz72I/AAAAAAAAODw/RcxYUUEkux4fiutZc1OBhUCls3NmvwizwCEw/s1600/ba%2Bsau.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" data-original-height="960" data-original-width="720" height="640" src="https://2.bp.blogspot.com/-udq5NuRvEj8/WTRaT6lz72I/AAAAAAAAODw/RcxYUUEkux4fiutZc1OBhUCls3NmvwizwCEw/s640/ba%2Bsau.jpg" width="480" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;">Bà co quắp nằm đó trong cái nắng mùa hè đổ lửa và từng cơn đau ngày qua ngày .</td></tr>
</tbody></table>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div style="text-align: left;">
Các bạn biết không...khi các bế tắc trong cuộc sống lần lượt kéo đến tôi đã từng nghỉ đến và từng tự tử để từ chối sự sống ...</div>
<div style="text-align: left;">
Để khi chứng kiến người nằm đây... vẫn muốn sống nhưng phải chờ chết ... ôi , hèn hạ cho bản thân tôi .</div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div style="text-align: left;">
Bạn sẽ hỏi tôi rằng ... sao không chữa trị ...</div>
<div style="text-align: left;">
Ừm !!! nói sau đây nhỉ ... bà không có con ruột.... và những người xung quanh bà cũng chỉ như tôi...</div>
<div style="text-align: left;">
có thương , có xót cũng chỉ là chút gió heo may giữa mùa hè rực lửa ....</div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div style="text-align: left;">
Tôi nghe bảo rằng ... nếu được đưa đi bác sĩ ...Bà sẽ đỡ đau và sự sống vẫn được kéo dài .</div>
<div style="text-align: left;">
Tôi từ giã ra về sau khi để lại phong bì và chỉ biết ....quảnh mặt làm ngơ vì mình không thể , không có điêu kiện để giúp hơn như thế ...</div>
<div style="text-align: left;">
Tôi không thể có một giọng hát để " hát mãi ước mơ " như các bạn trên 1 chương trình truyền hình thực tế mang về cho những người họ hoặc biết hoặc không một món quà ...</div>
<div style="text-align: left;">
Tôi về .</div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div style="text-align: left;">
Chuyến xe rời đi... tôi biết mình sắp mất đi một phần tuổi thơ....</div>
<div style="text-align: left;">
Và tôi cũng sẽ chấp nhận để nó mất đi như thế cho đến khi chứng kiến câu chuyện sáng nay .</div>
<div style="text-align: left;">
Một người đàn ông ra đi nhẹ nhàng - tôi có quen có biết -và một người phụ nữ có trong tuổi thơ của tôi đau đớn từng ngày vì cái nghèo ...</div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div style="text-align: left;">
Ồ hóa ra tại cái nghèo sao ???</div>
<div style="text-align: left;">
Điều gì đó thoi thúc tôi ngồi xuống viết ra Entry này ....</div>
<div style="text-align: left;">
Tôi không tin những phép màu nhưng tôi tin xung quanh tôi có những con tim nhân ái ...</div>
<div style="text-align: left;">
nếu bạn quan tâm câu chuyện của tôi ...</div>
<div style="text-align: left;">
rồi tôi sẽ kể cho bạn nghe ...</div>
<div style="text-align: left;">
hoặc ít ra tôi cũng nhẹ lòng vì mình đã làm hết sức mình .</div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div style="text-align: left;">
Cần lắm sự giàu có từ con tim của những người bạn cho NGƯỜI ĐÀN BÀ TRONG TUỔI THƠ TÔI </div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div style="text-align: left;">
Uyên Uyên , </div>
<div style="text-align: left;">
5/6/2017.</div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/12651975643262470531noreply@blogger.com1tag:blogger.com,1999:blog-269814144371548192.post-17673448705533382262016-09-21T04:19:00.001+07:002016-09-21T04:21:51.852+07:00Cho những yêu thương chỉ còn là quá khứ ( 2 )<b><iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="270" src="https://www.youtube.com/embed/S5N2VPGWGZ4" width="480"></iframe></b><br />
<b><br /></b>
<b><br /></b>
<i><span style="color: magenta;"><br /></span></i>
<i><span style="color: magenta;">Phòng khuất,không thể nhìn thấy những hạt mưa bên ngoài khung cửa, chỉ nghe âm thanh tí tách vang đều.Đêm dần khuya, cô cố mở thêm bản kiss the rain cho không khí ê chế ảm đạm hơn một chút.</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">Tắt máy tính từ rất sớm ...01:AM ... bảo sớm vậy thôi chứ với số đông còn lại là đã gần hết đêm rồi.Ngày thường thì phải hơn 5 giờ sáng.</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">Cố dỗ cho mình một giấc ngủ thật ngon vì sớm ngày mai có cuộc họp vô cùng quan trọng...Nó quyết định hầu như là thu nhập của nữa cuối năm còn lại, nhưng rồi nhanh chóng nhận ra sự thất bại khi lòng luôn suy nghĩ về những thứ mông lung không rõ đầu đuôi.</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">Cứ vậy mà hầu như năm bảy năm nay luôn sống trong tình trạng đó.Có lúc kể lể -Anh bảo _ anh thấy ở cạnh anh em toàn ngủ trước anh cơ. Ừ , mà có khi đó là quảng thời gian mà mộng mị không đến thăm và giấc ngủ bình yên trọn vẹn nhất mà nó có được.</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">Ngày còn bên nhau - anh bảo nó rằng dù mai sau có như thế nào đi chăng nữa vẫn để người còn lại nhìn thấy nhau trong cuộc đời ...Nó gạt phắt đi .. mắt không thấy - tim không đau - không nhìn thấy nhau - sẽ không rơi lệ và nó làm thật.Nó block tất cả những gì thuộc về anh trên mạng xã hội để rồi có những đêm dài thật dài len lén mở ra ... len lén xem người đàn ông năm xưa mập ốm thế nào ? sống có hạnh phúc không ? rồi lau vội dòng nước mắt ... rồi lặng lẽ chặn lại ...</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">Như chưa có gì xảy ra.</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">Thời gian qua lâu,mật độ của những lần tự kỷ ấy cũng giảm dần thay vào đó nó tạo hẳn trong cái nick ảo mang tên anh và mỗi khi lòng đầy vơi lại ngồi "pm" vào đấy .</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">- Anh, Công việc của em thật sự là không ổn . Em muốn được bay nhảy</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">- Này , Em lại tăng cân đấy , giờ thì thật sự là không khống chế được nữa rồi làm sao đây ?</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">- Ba em mất rồi.</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">- Họ liên tục gây gỗ vì lợi ích , em cảm thấy mệt mỏi vô cùng ý .</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">-Em vừa chuyển chổ làm , không cần phỏng vấn vẫn vào làm sếp, ngon lành hem</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">-Gớm , lại dắt vợ con đi chơi đấy à</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">- Em định là sao hôm nay em sẽ chẳng viết gì cho anh nữa đâu, sinh nhật vui vẻ nhé đồ heo</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">Một khoảng thời gian dài thật dài ... nó không viết gì , cũng không tìm kiếm bất cứ thông tin gì về người đàn ông ấy nữa.Nó tin vào thời gian, tin vào liều thuốc vĩ đại giúp con người ta vượt qua tất cả những nổi đau.</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">- Em sắp cưới .</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">Tất nhiên nó khóc như một đứa trẻ giữa đêm khi gõ ra những dòng chữ đấy trước ngày cưới chưa đầy hai tháng và anh thì chẳng bao giờ đọc được - anh làm gì biết sự tồn tại của account ấy trên đời .</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">-Hihi , e chẳng cưới nữa đâu , chẳng phải vì anh đâu - e nghĩ là người ta không hiểu em. Mẹ em có vẻ buồn và bảo em mày thật sự quá đáng .</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">-Anh , e nghĩ là e đang thích một chàng trai.</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">-Anh, hắn nhút nhát và buồn cười vãi nồi .Em càng trêu hắn càng sợ , anh em phải làm sao?</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">-Anh làm cái trò gì vậy ? anh vẫn cứ vào blog của em đọc đấy à . Đồ tồi</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">-Anh , hôm qua em say .</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">-Anh ....</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">-Hôm trước e định nói với anh cái gì mà chỉ có 3 chấm nhỉ ? khỉ thật . Em quên mất</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">-Anh ...hôm nay em viết blog .</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;"><br /></span></i>
<i><span style="color: magenta;">Vậy là ngồi dậy , mở trang cá nhân quen thuộc lên và gõ.Chẳng biết bắt đầu từ đâu và kết thúc như thế nào, chỉ biết trong giây phút này cần lắm một nơi để viết.Mà viết cái gì đây ?</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;"><br /></span></i>
<i><span style="color: magenta;">Đêm dần khuya hơn mưa vẫn không ngừng hạt.</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">Thi thoảng có chút sét rền rĩ xé toạch bầu không gian tĩnh lặng.Mùi hương quen thuộc từ đèn xông tinh dầu quyện vào bầu không khí ẩm ướt của đêm mưa tháng 9.Ở ngưỡng của 30 - em biết khóc hay cười?</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">À , Câu chuyện khóc cười này chẳng liên quan gì đến hắn - bởi lẽ với nó hắn bây giờ chỉ còn là người đàn ông của quá khứ - là câu chuyện của ngày hôm qua - là một tình yêu không thể xóa nhòa nhưng cũng chẳng bao giờ quay trở lại vì dòng sông tuổi trẻ chẳng ai thể tắm 2 lần.Vậy câu chuyện hiện tại là gì ? - ohh Chẳng có câu chuyện gì.</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;"><br /></span></i>
<i><span style="color: magenta;">Công việc ? Ngẩng lên chẳng bằng ai - ngó xuống cũng vài chục CTV & hàng trăm đối tác khắp các tỉnh thành.Cô gái này - tự có thể nuôi sống mình - chăm lo cho vài người khác cô buồn chi mà bất mãn mãi khôn nguôi ?</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">Gia đình ? có người yêu thương cũng hà tất có người hờ hững- cô vẫn bảo cứ dùng trái tim đối xử với nhau thì xã hội còn quay đầu hóa giải huống chi máu chảy một dòng ... thế nên thi thoảng cô chửi đổng vài câu rồi nguôi ngoa tất cả . Cô thấu hiểu - sao cô còn phiền muộn ?</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">Tình yêu ? Đến cái tuổi này cũng chẳng tha thiết yêu ai.Người nhà cứ hối thúc - có người sợ ế còn làm mai sau pha cưới hụt - chỉ biết cười trừ ...bảo xấu quá chẳng ai yêu dù ngoài kia vẫn còn người ngày đêm thao thức ...Vậy đấy , chỉ những lúc chạnh lòng lại nhớ quay quắt người đàn ông năm cũ - nhớ là nhớ vậy thôi chứ tình yêu kia tắt cũng khá lâu rồi.</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;"><br /></span></i>
<i><span style="color: magenta;">Vậy tóm lại - với cuộc sống ấy .... còn điều gì để cứ phải nghĩ suy , cứ phải hành hạ bản thân mình để thanh xuân trôi qua như dòng nước chảy. Lạc hoa hữu ý - lưu thủy vô tình, năm tháng trôi đi chỉ nhìn hoa rơi nước chảy cũng đủ chạnh lòng buồn theo....</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;"><br /></span></i>
<i><span style="color: magenta;">Thần kinh .</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">Đích thực là thần kinh con mẹ nó rồi... nó lầm bầm .</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">Bản thuyết trình chưa làm xong, con số còn nhảy múa , giọng lạc đi vì ngạt mũi... còn chưa đến 3 tiếng đồng hồ nữa phải chiến đấu với 3 4 nhà thầu tầm cỡ quốc gia ...</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">Giờ đây chỉ muốn tất cả tan biến để đầu óc bắt đầu trống rỗng - chẳng nghĩ suy cũng chẳng muộn phiền .</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;"><br /></span></i>
<i><span style="color: magenta;">- Anh , em ước gì có ai đó động viên , rằng em ơi cố lên ...</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">-Anh , em đang nghe lại blogradio : Vợ - người tình - hồng nhan tri kỷ ... em chỉ chọn một đời làm hồng nhan , tri kỷ không thấy mà họa thủy thì nhiều .</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">Cô lại pm vào cái nick không bao giờ hiện chữ đã xem rồi thở dài .</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">Lúc ban tối _ cô nhận được một thông tin không vui ... mấy ai hội ngộ mà chẳng chia ly ...cô buồn gì mà buồn ghê gớm vậy ?</span></i><br />
<br />
Uyên Uyên , 21/9/2016Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/12651975643262470531noreply@blogger.com1tag:blogger.com,1999:blog-269814144371548192.post-77655954558615081772016-08-21T03:09:00.001+07:002016-08-21T03:09:24.802+07:00CON Ở ĐÂY NGOÀI ĐAU LÒNG RA - TẤT CẢ VẪN ỔN !<div>
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://2.bp.blogspot.com/-tyQJ_kZ6YKo/V7i4z-kUsaI/AAAAAAAANxA/YgTPpMuK3HwSAI1efE0IlUrcwGq13xCzgCLcB/s1600/14060163_989082867855813_1480137635_o.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="640" src="https://2.bp.blogspot.com/-tyQJ_kZ6YKo/V7i4z-kUsaI/AAAAAAAANxA/YgTPpMuK3HwSAI1efE0IlUrcwGq13xCzgCLcB/s640/14060163_989082867855813_1480137635_o.jpg" width="480" /></a></div>
<div>
<br /></div>
<div>
<br /></div>
Đã đâu rồi chẳng viết gì ở đây <div>
khi cảm xúc không có và ngôn ngữ hạn hẹp hơn cả khoảng thời gian nhàn rỗi...</div>
<div>
chỉ đến khi cảm giác mình bị tổn thương đến cực đỉnh mà không biết bám víu vào ai , không biết chia sẻ cùng người nào thì cũng là lúc nhớ Ba thật nhìu .</div>
<div>
Ba bảo , con gái là phải yểu điệu thục nữ , phải nết na thùy mị ăn nói nhẹ nhàng... chứ sao tính khí lại giống ba đến vậy , thế chỉ có khổ .</div>
<div>
Ừ mà con khổ thật .</div>
<div>
Con có sung sướng gì khi phải vật lộn ngoài đời , đanh đá gai góc , xù lông để sống & tồn tại ... đâu chỉ vì bản thân con ...</div>
<div>
Gần 30 tuổi , con quá hiểu sự đời và cách nhắm mắt bước qua , ngoảnh mặt làm ngơ với những thứ không phải chuyện của mình .</div>
<div>
Con chẳng cao siêu ngồi cửa Phật mà nói chuyện từ bi được mất , hơn thua , yêu ghét hận thù .Con chỉ biết sống và cảm nhận cuộc sống bằng một suy nghĩ duy nhất : Ai cũng có mặt xấu mặt tốt , cứ nhìn vào mặt tốt của họ mà chơi , mặt xấu mà tránh hoặc phớt lờ để đời nó bớt khổ .</div>
<div>
Cả bản thân con còn đầy mặt xấu thì không đòi hỏi ai phải tốt đẹp phải hoàn thiện với mình đúng không ba ?</div>
<div>
<br /></div>
<div>
Con không may mắn khi cả hành trình dài của gần nữa đời người vẫn không tìm được 1 người có thể lắng nghe mình .</div>
<div>
Họ buồn họ có thể tìm mẹ , tìm cha , tìm cô , tìm chú tìm anh chị họ để kể lể than khóc .</div>
<div>
Con buồn con chỉ biết viết thôi . Đôi khi ... con Viết ở đây , ngày mai họ lại bảo con đem chuyện nhà lên facebook kể . Mà kệ đi , con không viết được ra tay con khó chịu , đầu con đau .. con mất ngủ và con lại rơi vào trầm cảm .</div>
<div>
Ba biết không có những lúc con viết bất chấp,viết xuyên đêm , viết đi rồi xóa kiểu như có thù với chữ nghĩa ...</div>
<div>
Con không giỏi toan tính để phải đối xử với người này thế nào , người kia ra sao .Với con chỉ cần sống thật : GHÉT THÌ NÓI , SAI THÌ SỬA , ĐIÊN LÊN THÌ CHỬI , BUỒN THÌ KIẾM GÓC MÀ CHUI VÀO KHÓC , vậy thôi .</div>
<div>
Ngày xưa ... có người dạy dỗ con rằng .. Vì có người này sinh ra vốn dĩ là đã hợp tính với người kia chứ không hẳn là người thương người ghét.. đặc biệt là với các mối quan hệ gia đình .. giờ con bắt đầu tin vào điều đó , tin là con chẳng hợp tính với số đông đó ba à .</div>
<div>
<br /></div>
<div>
Khi ba mất đi .</div>
<div>
Con biết , con và em sẽ chịu rất nhìu thiệt thòi trong cuộc sống này ...</div>
<div>
nhưng con không ngờ là nó đến sớm và tàn nhẫn theo kiểu đó .</div>
<div>
con vẫn sẽ tiếp tục sống và tồn tại đúng bản chất con người con ... SỐNG HẾT LÒNG VỚI NHỮNG NGƯỜI CON THƯƠNG YÊU và mặc kệ tất cả những xảo trá , những gian dối , những toan tính và thước đo cân đong đếm giá trị tình thương - của những người còn lại .</div>
<div>
<br /></div>
<div>
BA yên tâm , con ngồi đây , ngoài đau lòng ra thì tất cả vẫn ổn .</div>
<div>
<br /></div>
<div>
<br /></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/12651975643262470531noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-269814144371548192.post-55800230619869298002016-06-26T04:16:00.004+07:002016-06-26T04:19:00.581+07:00Không Đề <div style="text-align: right;">
<i><span style="color: blue;">Viết những khởi đầu từ ký ức chông chênh</span></i></div>
<div style="text-align: right;">
<i><span style="color: blue;">Viết cho những một mối quan hệ không tên...mà người luôn cất giữ</span></i></div>
<div style="text-align: right;">
<i><span style="color: blue;">Viết cho hạt xanh nảy mầm từ đau thương quá khứ...</span></i></div>
<div style="text-align: right;">
<i><span style="color: blue;">Viết cho anh ,người rất đỗi thương yêu .</span></i></div>
<div style="text-align: right;">
**************************************************</div>
<div style="text-align: right;">
<b><br /></b></div>
<div style="text-align: center;">
<b>Không Đề </b></div>
<div>
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://3.bp.blogspot.com/-gmxGXOFX84Q/V270ozVPImI/AAAAAAAANtY/9PcJKioFungBQFlaLZJ2PDGXyiNBDkm5wCLcB/s1600/12597080_1564734290483562_2053550415_o.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="426" src="https://3.bp.blogspot.com/-gmxGXOFX84Q/V270ozVPImI/AAAAAAAANtY/9PcJKioFungBQFlaLZJ2PDGXyiNBDkm5wCLcB/s640/12597080_1564734290483562_2053550415_o.jpg" width="640" /></a></div>
<div>
<br /></div>
<div>
<i><span style="color: magenta;">Quá khứ buồn, Anh đừng cố lãng quên</span></i></div>
<div>
<i><span style="color: magenta;">Bởi hơn ai hết anh hiểu được nổi buồn sinh ra sau những ngày hạnh phúc</span></i></div>
<div>
<i><span style="color: magenta;">bởi thanh xuân của anh và đoạn đường đôi lần gãy khúc</span></i></div>
<div>
<i><span style="color: magenta;">có những ngày vui ,anh đã rất cười tươi</span></i></div>
<div>
<i><span style="color: magenta;"><br /></span></i></div>
<div>
<i><span style="color: magenta;">có những ngày mưa anh nhớ cô ấy cười</span></i></div>
<div>
<i><span style="color: magenta;">những ngày hạ nóng như môi cô ta đỏ</span></i></div>
<div>
<i><span style="color: magenta;">có những ngày mà chính anh rất rõ</span></i></div>
<div>
<i><span style="color: magenta;">anh được yêu bằng xúc cảm ngây ngô</span></i></div>
<div>
<i><span style="color: magenta;">mỗi lần tim anh loạn nhịp nhấp nhô</span></i></div>
<div>
<i><span style="color: magenta;">dù chỉ đừng từ xa nhìn cô ấy .... nô đùa cùng bè bạn</span></i></div>
<div>
<i><span style="color: magenta;">nhưng ...</span></i></div>
<div>
<i><span style="color: magenta;">cuộc đời có phải đâu thước film , lúc nào cũng lãng mạn</span></i></div>
<div>
<i><span style="color: magenta;">mấy ai thương yêu nhau mà đến được với nhau</span></i></div>
<div>
<i><span style="color: magenta;">anh khổ</span></i></div>
<div>
<i><span style="color: magenta;">anh đau</span></i></div>
<div>
<i><span style="color: magenta;">anh phủ lên cuộc sống những gam màu xám xịt</span></i></div>
<div>
<i><span style="color: magenta;">Rồi từng chiều , từng chiều nhìn hoàng hôn tĩnh mịch</span></i></div>
<div>
<i><span style="color: magenta;">anh lớn dần lên</span></i></div>
<div>
<i><span style="color: magenta;">anh bắt mình phải quên</span></i></div>
<div>
<i><span style="color: magenta;">quên đi ánh mắt </span></i></div>
<div>
<i><span style="color: magenta;">quên nụ cười</span></i></div>
<div>
<i><span style="color: magenta;">quên người làm anh khổ</span></i></div>
<div>
<i><span style="color: magenta;">nhưng trong tim luôn dành riêng một chỗ</span></i></div>
<div>
<i><span style="color: magenta;">chẳng thể gọi tên...</span></i></div>
<div>
<i><span style="color: magenta;"><br /></span></i></div>
<div>
<i><span style="color: magenta;">Anh</span></i></div>
<div>
<i><span style="color: magenta;"> từng bước qua những ngày chênh vênh</span></i></div>
<div>
<i><span style="color: magenta;"> từng lập mộ chôn tình đầu tan vỡ</span></i></div>
<div>
<i><span style="color: magenta;"> từng trắng đêm nức nở</span></i></div>
<div>
<i><span style="color: magenta;"> nước mắt chảy vào trong , nghẹn đắng nỗi sầu bi</span></i></div>
<div>
<i><span style="color: magenta;"><br /></span></i></div>
<div>
<i><span style="color: magenta;">Đến một ngày,</span></i></div>
<div>
<i><span style="color: magenta;">khi tất cả qua đi</span></i></div>
<div>
<i><span style="color: magenta;">Em biết anh hiểu rằng tình yêu kia chưa chết</span></i></div>
<div>
<i><span style="color: magenta;">Thanh xuân đã mang cho anh những điều tươi đẹp nhất</span></i></div>
<div>
<i><span style="color: magenta;">Sao anh phải cố quên ???</span></i></div>
<div>
<i><span style="color: magenta;"><br /></span></i></div>
<div>
<i><span style="color: magenta;"><br /></span></i></div>
<div>
<i><span style="color: magenta;">Chỉ cần anh cất tất cả vào một góc nhỏ trong tim</span></i></div>
<div>
<i><span style="color: magenta;">để cánh cửa hạnh phúc mở ra , chẳng cần ai phải tới</span></i></div>
<div>
<i><span style="color: magenta;">quá khứ của anh lại bước sang trang mới</span></i></div>
<div>
<i><span style="color: magenta;">ngày hôm qua của ngày mai chưa chắc chắn đã buồn</span></i></div>
<div>
<i><span style="color: magenta;"><br /></span></i></div>
<div>
<i><span style="color: magenta;">Em ,</span></i></div>
<div>
<i><span style="color: magenta;">cũng có một quá khứ tang thương</span></i></div>
<div>
<i><span style="color: magenta;">đôi lúc vùng ngực trái, chẳng còn nghe nhịp đập</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">rồi em sẽ kể cho anh nghe ,</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">về những ngày xưa xa lắm</span></i></div>
<div>
<i><span style="color: magenta;">khi anh và em chẳng cố để quên ai</span></i></div>
<div>
<i><span style="color: magenta;">vào ngày mai</span></i></div>
<div>
<i><span style="color: magenta;">hoặc mai của ngày mai .</span></i></div>
<div>
<span style="color: magenta;"><br /></span></div>
<div>
<div style="text-align: right;">
Uyên Uyên </div>
<div style="text-align: right;">
4:14 AM 26/6/2015</div>
</div>
<div>
P/s : Chả hiểu điều gì đã làm nên cảm xúc để viết bài này nữa ....</div>
<div>
<br /></div>
<div>
<br /></div>
<div>
<br /></div>
<div>
</div>
<div>
<br /></div>
<div>
<br /></div>
<div>
<br /></div>
<div>
<br /></div>
<div>
<br /></div>
<div>
<br /></div>
<div>
<br /></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/12651975643262470531noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-269814144371548192.post-13347921362623621962016-04-19T16:02:00.001+07:002016-04-19T16:02:12.872+07:00Tôi ngày trầm cảm .Một buổi sáng bình thường thức dậy .<div>
Tôi nghĩ mình bị trầm cảm . Hẳn là vậy .</div>
<div>
Tôi bắt đầu lục tung google lên với các từ khoá : " trầm cảm là gì ?" , " trầm cảm ở nữ giới ," trầm cảm tuổi sắp 30 " .</div>
<div>
<br /></div>
<div>
Oh men , tất cả những triệu chứng của hằng tỉ trang web trỏ về ( tôi đoán vậy ) đều như đập thẳng vào mặt tôi : "MÀY ,CHẮC CHẮN MÀY BỊ TRẦM CẢM RỒI " , không phải xem thêm .Nói vậy thôi chứ tôi vẫn cố xem hết </div>
<div>
<br /></div>
<div>
Bỗng dưng tôi nảy ra ý định : có cớ thoát khỏi cái sài gòn rộng lớn đến nổi chỉ cần xoay lưng đi là đã không còn có cơ hội gặp lại người nào đó nữa rồi .</div>
<div>
Ôi tôi bị stress đó , tôi phải giải thoát mình thôi .</div>
<div>
<br /></div>
<div>
Tôi 29 tuổi .</div>
<div>
Béo, rất béo. Tôi hoàn toàn không thể kiểm soát được cân nặng của mình gần 7 năm nay . 7 năm , tôi tăng trên dưới 20 kg so với cái thời đáy thắt lưng ong . Nhưng noprolems </div>
<div>
Tôi có việc làm . </div>
<div>
Thu nhập không cao. </div>
<div>
Công việc không khó .</div>
<div>
Người ta đặt , tôi viết .Thi thoảng tôi còn nhận viết cả thơ tỏ tình cho bọn tuổi teen đổi lấy trà sữa đây .Nói chung tôi bán chữ .</div>
<div>
Tôi không có nhà riêng , ở chung với gia đình .Nhà rộng, nếp nhà ...hơi phong kiến chút . Nhưng nó chả vấn đề gì. </div>
<div>
Từ nhỏ tôi chúng tôi đã được gia đình thương yêu bảo bọc.Không lo ăn nhé , chả lo mặc luôn ( mặc đẹp là khác ).Tóm lại , tôi à không chúng tôi chỉ việc sống và hưởng thụ thôi...nếu biết chấp nhận .. cuộc sống đó là mơ ước của cả cuộc đời người khác.</div>
<div>
<br /></div>
<div>
<a href="http://1.bp.blogspot.com/-UxOpazT7cb4/VxXzoBzdF2I/AAAAAAAANpM/g6ZODXobU0kSu1tMG6Z8bKjrvouodTj6wCK4B/s1600/12799398_901823949915039_248071909874647910_n.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="426" src="https://1.bp.blogspot.com/-UxOpazT7cb4/VxXzoBzdF2I/AAAAAAAANpM/g6ZODXobU0kSu1tMG6Z8bKjrvouodTj6wCK4B/s640/12799398_901823949915039_248071909874647910_n.jpg" width="640" /></a>Đây .</div>
<div>
Cái mặt tôi này .</div>
<div>
Nó cứ như mang hết nét buồn của nhân loại khi có nhu cầu ( lẫn không nhé ) !</div>
<div>
Tôi không có cố tình làm ra cái mặt buồn này - nhưng nó cứ ám tôi dai dẳng mãi thôi.</div>
<div>
<br /></div>
<div>
Tôi có một mối tình khắc cốt ghi tâm.Không đến được với nhau . Anh ta có vợ . Anh ta thương tôi. Tôi tin vậy.</div>
<div>
Tôi ngắt liên lạc rồi , thi thoảng vẫn ngó trộm face của anh ấy bằng nick phụ . ( vì nick chính tôi block anh ta rồi , hix ). </div>
<div>
Chúng tôi xa nhau , chả ai hờn giận - tôi không trách có duyên không nợ mà . Tôi đến sau thì tự lau nước mắt thôi .Chuyện cũ rồi . Tôi bây giờ , đang thích một người ...chả biết người ta có thích tôi không nữa . À , có hai người vẫn thích tôi đấy . Mà tôi ko thích , à hết thích họ rồi .</div>
<div>
Tóm lại, tôi vẫn đang yêu và được yêu .</div>
<div>
<br /></div>
<div>
Tôi hay bị sảng .</div>
<div>
Thường xuyên từ chối hết các cuộc gặp để ngồi 1 góc .</div>
<div>
Viết vớ vẩn câu like.</div>
<div>
Nằm cười lăn lộn với các comment .</div>
<div>
Chơi Game.Có khi tôi chơi cả ngày cả đêm .</div>
<div>
Có khi tôi log vào đứng nhìn nhân vật của mình không chớp mắt.</div>
<div>
<br /></div>
<div>
Tôi bị mất ngủ.</div>
<div>
Rất nặng.</div>
<div>
Nhiều đêm tôi nằm nhìn trần nhà trắng đêm ...</div>
<div>
và sức khoẻ khá yếu .</div>
<div>
<br /></div>
<div>
Đấy , tôi liệt kê hết ra ... là vì tôi nghĩ tôi bị trầm cảm con mẹ nó rồi .</div>
<div>
Thế phải làm sao ? phải cứu tôi chứ . Họ viết là tôi phải cầu cứu người thân . Phải tránh xa suy nghĩ . Phải ngừng thất vọng về tương lai .</div>
<div>
Thế nên tôi nghỉ làm đây .</div>
<div>
Thế nên tôi vác ba lô lên đi đây .</div>
<div>
Hậu quả ư ?</div>
<div>
chưa biết . tôi phải cứu mình đã . tôi đi cứu mình đây ...</div>
<div>
<br /></div>
<div>
<br /></div>
<div>
P/s: </div>
<div>
Đêm qua tôi nằm mơ thấy mình chết .</div>
<div>
Lúc nằm trong kia , tôi ốm & đẹp lắm .</div>
<div>
Bạn tôi còn đặt hoa tím lên người .</div>
<div>
Xung quanh ai cũng khóc - mỗi tôi cười , rất yêu .</div>
<div>
<br /></div>
<div>
<br /></div>
<div>
<br /></div>
<div>
<br /></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/12651975643262470531noreply@blogger.com2tag:blogger.com,1999:blog-269814144371548192.post-43006335552893618442015-10-29T00:03:00.001+07:002015-10-29T00:03:51.627+07:00Từ cái ngày làm bạn với cô đơn ...<div class="MsoNormal">
<i><span style="color: magenta;"><br /></span></i></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://2.bp.blogspot.com/-alPYKe7IFn0/VjD_3b6U1qI/AAAAAAAAMII/eWzS1Mj_Wwo/s1600/FB_IMG_1444918587603.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="320" src="http://2.bp.blogspot.com/-alPYKe7IFn0/VjD_3b6U1qI/AAAAAAAAMII/eWzS1Mj_Wwo/s320/FB_IMG_1444918587603.jpg" width="320" /></a></div>
<div class="MsoNormal">
<i><span style="color: magenta;"><br /></span></i></div>
<div class="MsoNormal">
<i><span style="color: magenta;"><br /></span></i></div>
<div class="MsoNormal">
<i><span style="color: magenta;">Từ cái ngày ta chẳng dõi theo nhau<o:p></o:p></span></i></div>
<div class="MsoNormal">
<i><span style="color: magenta;">Đường xuôi ngược mỗi người mỗi ngã<o:p></o:p></span></i></div>
<div class="MsoNormal">
<i><span style="color: magenta;">Chẳng ai kể nhau nghe chuyện chiều mưa vội vã<o:p></o:p></span></i></div>
<div class="MsoNormal">
<i><span style="color: magenta;">Hay nắng sớm mai
trong trẻo đến lạ thường<o:p></o:p></span></i></div>
<div class="MsoNormal">
<i><span style="color: magenta;"><br /></span></i></div>
<div class="MsoNormal">
<i><span style="color: magenta;">Từ cái ngày mỗi đứa mỗi phương<o:p></o:p></span></i></div>
<div class="MsoNormal">
<i><span style="color: magenta;">Đường ngược lối người thương thành lạ<o:p></o:p></span></i></div>
<div class="MsoNormal">
<i><span style="color: magenta;">Đèn facebook chẳng còn xanh màu lá<o:p></o:p></span></i></div>
<div class="MsoNormal">
<i><span style="color: magenta;">Ai tránh mặt ai mà xám cả mùa thu<o:p></o:p></span></i></div>
<div class="MsoNormal">
<i><span style="color: magenta;"><br /></span></i></div>
<div class="MsoNormal">
<i><span style="color: magenta;">Chằng ai bảo ai đi nắng nhớ đội dù<o:p></o:p></span></i></div>
<div class="MsoNormal">
<i><span style="color: magenta;">Mùa đông đến choàng thêm khăn ấm cổ<o:p></o:p></span></i></div>
<div class="MsoNormal">
<i><span style="color: magenta;">Rồi ngày mưa phải cài then cửa sổ<o:p></o:p></span></i></div>
<div class="MsoNormal">
<i><span style="color: magenta;">Quạt để hướng chân khi đi ngủ biết
không ?<o:p></o:p></span></i></div>
<div class="MsoNormal">
<i><span style="color: magenta;"><br /></span></i></div>
<div class="MsoNormal">
<i><span style="color: magenta;">Từ cái ngày yêu thương hóa mùa đông<o:p></o:p></span></i></div>
<div class="MsoNormal">
<i><span style="color: magenta;">Chàng trai biết dọn phòng ngày thứ bảy<o:p></o:p></span></i></div>
<div class="MsoNormal">
<i><span style="color: magenta;">Ẩn facebook chẳng để nàng nhìn thấy <o:p></o:p></span></i></div>
<div class="MsoNormal">
<i><span style="color: magenta;">Ngược xuôi nghịch giờ
để người ấy khỏi đau<o:p></o:p></span></i></div>
<div class="MsoNormal">
<i><span style="color: magenta;"><br /></span></i></div>
<div class="MsoNormal">
<i><span style="color: magenta;">Từ cái ngày biết chính thức mất nhau<o:p></o:p></span></i></div>
<div class="MsoNormal">
<i><span style="color: magenta;">Cô gái tô môi đỏ cùng làn mi cong vút<o:p></o:p></span></i></div>
<div class="MsoNormal">
<i><span style="color: magenta;">Vùi mình vào công việc, cố lãng quên cảm xúc<o:p></o:p></span></i></div>
<div class="MsoNormal">
<i><span style="color: magenta;">Ngăn mỗi khi đêm về tim lại nhói từng cơn …<o:p></o:p></span></i></div>
<div class="MsoNormal">
<i><span style="color: magenta;"><br /></span></i></div>
<div class="MsoNormal">
<i><span style="color: magenta;">Đã 3 năm rồi cô làm bạn
với cô đơn<o:p></o:p></span></i></div>
<div class="MsoNormal">
<i><span style="color: magenta;">Cô vẫn chưa quên được người đàn ông thưởu ấy .</span></i><o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<o:p> Uyên Uyên , 29/10/2015</o:p></div>
<div class="MsoNormal">
<o:p><br /></o:p></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<br />
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/12651975643262470531noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-269814144371548192.post-18491762552499453992015-09-01T01:45:00.002+07:002015-09-01T01:48:38.447+07:00Ngực trái nơi có một bông hoa luôn nở !<i><span style="color: purple;">Tôi sinh ra trong một gia đình nhiều phật tử . Bà , các cô và những người trong họ hàng hầu hết đều là những phật tử nên dù tôi không phải là một phật tử ... tôi vẫn đến chùa vào những ngày rằm lớn và các ngày lễ đặc biệt . Vu Lan lại càng không thể thiếu .</span></i><br />
<i><span style="color: purple;"><br /></span></i>
<i><span style="color: purple;">Cách đây một năm , trở về từ một buổi lễ cài hoa trên áo .Lúc đó tôi chưa hiểu được và cũng chẳng có mong muốn tìm hiểu lắm về ý nghĩa của bông hoa cài trên áo mình - đơn giản là thấy người ta cài thì mình cũng cài hoa - và biết rằng màu hoa cài trên áo mình mang ý nghĩa tôi còn đủ cả cha lẫn mẹ .</span></i><br />
<i><span style="color: purple;"><br /></span></i>
<i><span style="color: purple;"><br /></span></i>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://1.bp.blogspot.com/-tlC-hZaRE_s/VeSSthhMkiI/AAAAAAAAKwQ/Zwx_rsnAsoE/s1600/uyen%2Bdep.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><i><span style="color: purple;"><img border="0" height="640" src="http://1.bp.blogspot.com/-tlC-hZaRE_s/VeSSthhMkiI/AAAAAAAAKwQ/Zwx_rsnAsoE/s640/uyen%2Bdep.jpg" width="480" /></span></i></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<i><span style="color: purple;">Vu lan , 2014 ,chùa Phổ Quang , Tân Bình</span></i></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<i><span style="color: purple;"><br /></span></i></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<i><span style="color: purple;"><br /></span></i></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<i><span style="color: purple;">Ngày hôm đó , tôi mang hoa đỏ về dán lên bình hoa trên bàn thờ và cắm những bông hoa được các chú tiểu trong chùa tặng khách hành hương vào bình . Lúc đó ba tôi đang nằm trên sofa xem bóng đá .khẽ lướt ánh nhìn sang tôi rồi nhanh chóng chuyển sang hướng khác ( Ba tôi vốn vậy , hai cha con chúng tôi thường rất ít khi nói chuyện với nhau ) nhưng thực tâm lúc đó tôi cảm nhận được đôi chút niềm vui trong đáy Ông .</span></i></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<i><span style="color: purple;"><br /></span></i></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<i><span style="color: purple;">Mùa vu lan năm sau .</span></i></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<i><span style="color: purple;">Tôi đọc được status của người em chú bác . Cô ấy vừa đi lễ chùa về và câu chuyện cài hoa trên ngực áo của em làm tôi chạnh lòng .Sự hớn hở và niệm tự hào còn đủ cả cha lẫn mẹ của em trên ngực áo như bót nghẹt trái tim tôi trong giờ phút đó .</span></i></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<i><span style="color: purple;"><br /></span></i></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<i><span style="color: purple;">Thế giới chỉ biết rằng một người đàn ông đã ra đi về thế giới bên kia trong hằng tỷ người đàn ông còn lại .</span></i></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<i><span style="color: purple;">Tôi biết rằng tôi mất đi người đàn ông duy nhất yêu thương và hy sinh cả cuộc đời cho tôi .</span></i></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<i><span style="color: purple;">Lang thang trong khuôn viên Phổ Quang , mùi trầm quyện với mùi hương sala ngập tràn không khí vẫn không cho tôi được cái cảm giác bình yên năm trước nữa . </span></i></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<i><span style="color: purple;">Bé gái cầm 1 giỏ mây đầy những bông hoa đỏ , hồng và trắng đến bên tôi ... </span></i></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<i><span style="color: purple;">-Chị ơi , em cài hoa cho chị .</span></i></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<i><span style="color: purple;">Tôi im lặng nhìn em . Em thoáng bối rối ... không em không bán hoa cài áo đâu chị cái này là nhà chùa .</span></i></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<i><span style="color: purple;">Tôi lúng túng nói xin lỗi ý tôi không phải là nghi ngờ em . E nhoẻn miệng cười hỏi ?</span></i></div>
<i><span style="color: purple;">-Chị còn mẹ không ?</span></i><br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<i><span style="color: purple;">Tôi gật đầu .</span></i></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<i><span style="color: purple;">Em nhanh chóng mở lớp keo một bông hoa đỏ cuống lá màu xanh ra ...</span></i></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<i><span style="color: purple;">-Chị chị ơi .</span></i></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<i><span style="color: purple;">Tôi quay lại nhìn em ...</span></i></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<i><span style="color: purple;">-E ơi , chị xin lỗi . Chị không cài hoa đâu .</span></i></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<i><span style="color: purple;"><br /></span></i></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<i><span style="color: purple;">Tôi nhanh chóng tách ra khỏi em trong sự ngỡ ngàng của cô bé , kiếm một góc khuất ngẩng mặt lên ngăn dòng nước mắt . Tôi không cài hoa không phải vì tôi chắng có đức tin cũng chẳng phải là tôi không nghĩ đến mẹ</span></i></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<i><span style="color: purple;"><br /></span></i></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<i><span style="color: purple;">Chỉ là không có bông hoa nào trên ngực áo dành cho ba tôi .</span></i></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<i><span style="color: purple;">Chẳng có bông hoa nào trên ngực áo dành cho người đàn ông vĩ đại nhất cuộc đời tôi</span></i></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<i><span style="color: purple;">Chẳng có bông hoa nào báo hiếu được cho một người giờ đây cả hình hài cũng chỉ còn là cát bụi .</span></i></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<i><span style="color: purple;"><br /></span></i></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<i><span style="color: purple;">Ba !</span></i></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<i><span style="color: purple;">Cháu gái của con đã được hơn 3 tháng tuổi vào mùa vu lan năm nay</span></i></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<i><span style="color: purple;">Em gái của con đã đậu đại học vào mùa vu lan năm nay . Dù được điểm cao nhưng nó khá vất vả trong khâu chọn trường bởi những đổi mới của ngành giáo dục . Nó có trách rằng sao ba vội vàng ra đi khi nó chưa kịp " báo hiếu " _ nó có trách tại sao ba không phải là người đội mũ cối mặc áo khoác xanh chở nó đến nơi nhập học ... </span></i></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<i><span style="color: purple;">Nó thật hư ... nó có biết rằng ba đâu muốn vậy phải không ba?</span></i></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<i><span style="color: purple;"><br /></span></i></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<i><span style="color: purple;">Ba của con ...đã ba ngày hơn từ đại lễ vu lan con mới ngồi viết được vài câu chữ ...chỉ là con muốn nói rằng con sẽ chẳng cài hoa từ bây giờ cho đến vu lan năm sau và nhiều năm sau nữa...</span></i></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<i><span style="color: purple;"><br /></span></i></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<i><span style="color: purple;">Không phải là vì hình thức ... không phải là vì đức tin ... mà là vì lồng ngực trái tồn tại một bông hoa Dành cho ba không thể bị che khuất được đâu !</span></i></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<i><span style="color: purple;"><br /></span></i></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<i><span style="color: purple;">Uyên Uyên , 1/9/2015</span></i></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<i><span style="color: purple;"><br /></span></i></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<i><span style="color: purple;"><br /></span></i></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<i><span style="color: purple;"><br /></span></i></div>
<br />Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/12651975643262470531noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-269814144371548192.post-55446647212918949252015-07-21T00:59:00.000+07:002015-07-21T00:59:02.617+07:00Ngày đêm và câu chuyện vòng tròn .<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://3.bp.blogspot.com/-lSM7wiDINkk/Va01eTLb-7I/AAAAAAAAKu8/0Bnknc3vWBE/s1600/xinh%2Bdep.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><i><span style="color: purple;"><img border="0" height="426" src="http://3.bp.blogspot.com/-lSM7wiDINkk/Va01eTLb-7I/AAAAAAAAKu8/0Bnknc3vWBE/s640/xinh%2Bdep.jpg" width="640" /></span></i></a></div>
<i><span style="color: purple;"><br /><br />Có những mùa chẳng hiểu nổi vì sao</span></i><br />
<i><span style="color: purple;">đêm cứ dài như là đêm không ngủ</span></i><br />
<i><span style="color: purple;">có phải là đêm thấy những ngày rất cũ </span></i><br />
<i><span style="color: purple;">lẩn quẩn bước đi theo những vòng tròn</span></i><br />
<i><span style="color: purple;"><br /></span></i>
<i><span style="color: purple;">vòng của nhân gian và những lối mòn</span></i><br />
<i><span style="color: purple;">suy nghĩ đớn đau cho ngày xanh xơ xác</span></i><br />
<i><span style="color: purple;">vòng của cuộc đời với trái tim rách nát</span></i><br />
<i><span style="color: purple;">mang yêu thương đi ban phát hững hờ</span></i><br />
<i><span style="color: purple;"><br /></span></i>
<i><span style="color: purple;">này mùa ơi , mùa có bán giấc mơ</span></i><br />
<i><span style="color: purple;">đại khái là bình yên ngày ru đêm nồng giấc</span></i><br />
<i><span style="color: purple;">chẳng còn toan tính những được hơn thua mất</span></i><br />
<i><span style="color: purple;">quyện vào nhau- rên siết ngọt ngào... rên</span></i><br />
<i><span style="color: purple;"><br /></span></i>
<i><span style="color: purple;">chỉ vậy thôi rồi mỗi đứa một bên</span></i><br />
<i><span style="color: purple;">đường đời vô tận vòng tròn quay quay tiếp</span></i><br />
<i><span style="color: purple;">ngày cứ trôi đi mặc đêm rên siết</span></i><br />
<i><span style="color: purple;">nổi buồn khỏa thân trong bóng tối đọa đày</span></i><br />
<i><span style="color: purple;"><br /></span></i>
<i><span style="color: purple;">có những mùa chằng hiểu nổi đêm ngày</span></i><br />
<i><span style="color: purple;">yêu thương nhau bằng nỗi đau số phận</span></i><br />
<i><span style="color: purple;">em đem ngày nhốt vào đêm bất tận</span></i><br />
<i><span style="color: purple;">đêm kể em nghe câu chuyện những vòng tròn .<br /><br />Uyên Uyên ...</span></i><br />
<i><span style="color: purple;"><br /></span></i>
<i><span style="color: purple;">21/7/2014 .</span></i><br />
<i><span style="color: purple;"><br /><br />P/s : viết xong con "tác giả " chẳng biết nó viết gì lun ...</span></i><br />
<i><span style="color: purple;"><br /></span></i>
<i><span style="color: purple;"><br /></span></i>
<i><span style="color: purple;"><br /></span></i>
<br />Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/12651975643262470531noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-269814144371548192.post-17842041517481692502015-06-30T22:37:00.000+07:002015-07-01T14:11:16.143+07:00Cho em ...<div>
<span style="background-color: white;"><i><span style="color: purple;"><br /></span></i></span></div>
<span style="background-color: white;"><i><span style="color: purple;"></span></i></span><br />
<div style="text-align: right;">
<span style="background-color: white;"><i><span style="color: purple;">Cho em gái chị .. ngày em thi đại học , </span></i></span></div>
<span style="background-color: white;"><i><span style="color: purple;">
<div style="text-align: right;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://1.bp.blogspot.com/-1fLI_k5XWd0/VZK3aIQJ0BI/AAAAAAAAKt4/pdO4dstHLCo/s1600/Unnamed%2BQQ%2BScreenshot20150630223515.png" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="212" src="http://1.bp.blogspot.com/-1fLI_k5XWd0/VZK3aIQJ0BI/AAAAAAAAKt4/pdO4dstHLCo/s320/Unnamed%2BQQ%2BScreenshot20150630223515.png" width="320" /></a></div>
<div style="text-align: right;">
<br /></div>
<div style="text-align: right;">
<span style="background-color: white;"><i><span style="color: purple;"><br /></span></i></span></div>
Đón em về tà áo trắng em bay</span></i></span><br />
<div>
<span style="background-color: white;"><i><span style="color: purple;">Chị chợt nhớ những ngày mình vừa hơn mười sáu</span></i></span></div>
<div>
<span style="background-color: white;"><i><span style="color: purple;">Tóc em dài buông lơi vai áo</span></i></span></div>
<div>
<span style="background-color: white;"><i><span style="color: purple;">Cũng hanh hao chị thưởu xuân thì</span></i></span></div>
<div>
<span style="background-color: white;"><i><span style="color: purple;"><br /></span></i></span></div>
<div>
<span style="background-color: white;"><i><span style="color: purple;"><span style="font-family: Verdana, Arial, sans-serif; font-size: 12px; line-height: 16.7999992370605px;">chị còn đâu cái nét nhu mì</span><br style="font-family: Verdana, Arial, sans-serif; font-size: 12px; line-height: 16.7999992370605px;" /><span style="font-family: Verdana, Arial, sans-serif; font-size: 12px; line-height: 16.7999992370605px;">làn xuân sơn và bờ môi son thắm</span><br style="font-family: Verdana, Arial, sans-serif; font-size: 12px; line-height: 16.7999992370605px;" /><span style="font-family: Verdana, Arial, sans-serif; font-size: 12px; line-height: 16.7999992370605px;">tuổi trẻ trôi nhanh cùng đam mê chìm đắm</span><br style="font-family: Verdana, Arial, sans-serif; font-size: 12px; line-height: 16.7999992370605px;" /><span style="font-family: Verdana, Arial, sans-serif; font-size: 12px; line-height: 16.7999992370605px;">bỗng giật mình lại mùa hạ trôi qua</span></span></i></span></div>
<div>
<span style="background-color: white; font-family: Verdana, Arial, sans-serif; font-size: 12px; line-height: 16.7999992370605px;"><i><span style="color: purple;"><br /></span></i></span></div>
<div>
<span style="background-color: white; font-family: Verdana, Arial, sans-serif; font-size: 12px; line-height: 16.7999992370605px;"><i><span style="color: purple;">Nói gì đây em khi ta đã mất cha</span></i></span></div>
<div>
<span style="color: purple; font-family: Verdana, Arial, sans-serif;"><span style="background-color: white; font-size: 12px; line-height: 16.7999992370605px;"><i>Bao ước mơ về ngôi nhà và gia đình bé nhỏ</i></span></span></div>
<div>
<span style="color: purple; font-family: Verdana, Arial, sans-serif;"><span style="background-color: white; font-size: 12px; line-height: 16.7999992370605px;"><i>Từ dạo đó cũng không còn gặp lại, </i></span></span></div>
<div>
<span style="color: purple; font-family: Verdana, Arial, sans-serif;"><span style="background-color: white; font-size: 12px; line-height: 16.7999992370605px;"><i> dù là trong mơ nữa</i></span></span></div>
<div>
<span style="color: purple; font-family: Verdana, Arial, sans-serif;"><span style="background-color: white; font-size: 12px; line-height: 16.7999992370605px;"><i>Với chị là niềm đau còn với em </i></span></span></div>
<div>
<span style="color: purple; font-family: Verdana, Arial, sans-serif;"><span style="background-color: white; font-size: 12px; line-height: 16.7999992370605px;"><i>là cả những thiệt thòi</i></span></span></div>
<div>
<span style="color: purple; font-family: Verdana, Arial, sans-serif;"><span style="background-color: white; font-size: 12px; line-height: 16.7999992370605px;"><i><br /></i></span></span></div>
<div>
<span style="color: purple; font-family: Verdana, Arial, sans-serif;"><span style="background-color: white; font-size: 12px; line-height: 16.7999992370605px;"><i>Ngày mai đậy , khi em bước sang cánh cửa cuộc đời</i></span></span></div>
<div>
<span style="color: purple; font-family: Verdana, Arial, sans-serif;"><span style="background-color: white; font-size: 12px; line-height: 16.7999992370605px;"><i>Đậu đại học _ không là con đường đi duy nhất </i></span></span></div>
<div>
<span style="color: purple; font-family: Verdana, Arial, sans-serif;"><span style="background-color: white; font-size: 12px; line-height: 16.7999992370605px;"><i>Nhưng tất cả đang kỳ vọng vào em _một niềm tin rất thật</i></span></span></div>
<div>
<span style="color: purple; font-family: Verdana, Arial, sans-serif;"><span style="background-color: white; font-size: 12px; line-height: 16.7999992370605px;"><i>Con bé sẽ mang về những gì tốt đẹp nhất cho cha</i></span></span></div>
<div>
<span style="color: purple; font-family: Verdana, Arial, sans-serif;"><span style="background-color: white; font-size: 12px; line-height: 16.7999992370605px;"><i><br /></i></span></span></div>
<div>
<span style="color: purple; font-family: Verdana, Arial, sans-serif;"><span style="background-color: white; font-size: 12px; line-height: 16.7999992370605px;"><i>Hẳn lòng em có chút nổi phong ba</i></span></span></div>
<div>
<span style="color: purple; font-family: Verdana, Arial, sans-serif;"><span style="background-color: white; font-size: 12px; line-height: 16.7999992370605px;"><i>Hẳn em buồn khi ngày mai ba không phải là người _ đội mũ cối _ mặc áo jean đưa em đến lớp</i></span></span></div>
<div>
<span style="color: purple; font-family: Verdana, Arial, sans-serif;"><span style="background-color: white; font-size: 12px; line-height: 16.7999992370605px;"><i>Em bơ vơ giữa dòng đời _ tình thương nơi mẹ , chị , chú cô chẳng thể nào đủ lớn</i></span></span></div>
<div>
<span style="color: purple; font-family: Verdana, Arial, sans-serif;"><span style="background-color: white; font-size: 12px; line-height: 16.7999992370605px;"><i>Cho trái tim bé bỏng kia vượt thử thách cuộc đời</i></span></span></div>
<div>
<span style="color: purple; font-family: Verdana, Arial, sans-serif;"><span style="background-color: white; font-size: 12px; line-height: 16.7999992370605px;"><i><br /></i></span></span></div>
<div>
<span style="color: purple; font-family: Verdana, Arial, sans-serif;"><span style="background-color: white; font-size: 12px; line-height: 16.7999992370605px;"><i>Em gái ơi xin hãy cứ mỉm cười</i></span></span></div>
<div>
<span style="color: purple; font-family: Verdana, Arial, sans-serif;"><span style="background-color: white; font-size: 12px; line-height: 16.7999992370605px;"><i>Làm tốt tất cả những gì em có thể</i></span></span></div>
<div>
<span style="color: purple; font-family: Verdana, Arial, sans-serif;"><span style="background-color: white; font-size: 12px; line-height: 16.7999992370605px;"><i>Ba luôn cạnh bên em _ hãy tin rằng như thế</i></span></span></div>
<div>
<span style="color: purple; font-family: Verdana, Arial, sans-serif;"><span style="background-color: white; font-size: 12px; line-height: 16.7999992370605px;"><i>Được - mất - thấp cao chỉ là những điều lệ ràng buộc con người</i></span></span></div>
<div>
<span style="color: purple; font-family: Verdana, Arial, sans-serif;"><span style="background-color: white; font-size: 12px; line-height: 16.7999992370605px;"><i><br /></i></span></span></div>
<div>
<span style="color: purple; font-family: Verdana, Arial, sans-serif;"><span style="background-color: white; font-size: 12px; line-height: 16.7999992370605px;"><i>Chị chẳng thể làm cho em những điều cao siêu gì ở cuộc đời</i></span></span></div>
<div>
<span style="color: purple; font-family: Verdana, Arial, sans-serif;"><span style="background-color: white; font-size: 12px; line-height: 16.7999992370605px;"><i>Nhưng sẽ cố gắng giữ cho nụ cười của em mãi tươi xinh như vậy</i></span></span></div>
<div>
<span style="color: purple; font-family: Verdana, Arial, sans-serif;"><span style="background-color: white; font-size: 12px; line-height: 16.7999992370605px;"><i><br /></i></span></span></div>
<div>
<span style="color: purple; font-family: Verdana, Arial, sans-serif;"><span style="background-color: white; font-size: 12px; line-height: 16.7999992370605px;"><i>Vì cuộc đời chị là nốt trầm trong bản tình ca mùa hè năm ấy</i></span></span></div>
<div>
<span style="color: purple; font-family: Verdana, Arial, sans-serif;"><span style="background-color: white; font-size: 12px; line-height: 16.7999992370605px;"><i>Nên nhất định em phải là những nốt ngân dài ...nhất định sẽ bay xa .<br /><br /><br />Uyên Uyên </i></span></span></div>
<div>
<span style="color: purple; font-family: Verdana, Arial, sans-serif;"><span style="background-color: white; font-size: 12px; line-height: 16.7999992370605px;"><i><br /></i></span></span></div>
<div>
<span style="color: purple; font-family: Verdana, Arial, sans-serif;"><span style="background-color: white; font-size: 12px; line-height: 16.7999992370605px;"><i>30.6.2015</i></span></span></div>
<div>
<span style="color: purple; font-family: Verdana, Arial, sans-serif;"><span style="background-color: white; font-size: 12px; line-height: 16.7999992370605px;"><i><br /></i></span></span></div>
<div>
<span style="color: darkviolet; font-family: Verdana, Arial, sans-serif;"><span style="background-color: #f0f1fc; font-size: 12px; line-height: 16.7999992370605px;"><i><br /></i></span></span></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/12651975643262470531noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-269814144371548192.post-73372506006029655762015-03-29T01:11:00.001+07:002015-03-29T01:11:10.008+07:00Những ngày mong manh<i><span style="color: blue;"><br /></span></i>
<i><span style="color: blue;"><br /></span></i>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://1.bp.blogspot.com/-4j2DzmlvqWw/VRbuqh1aqzI/AAAAAAAAKqg/Yc1mqyfWzmw/s1600/baba.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="http://1.bp.blogspot.com/-4j2DzmlvqWw/VRbuqh1aqzI/AAAAAAAAKqg/Yc1mqyfWzmw/s1600/baba.jpg" height="400" width="300" /></a></div>
<i><span style="color: blue;"><br /></span></i>
<i><span style="color: blue;"><br /></span></i>
<i><span style="color: blue;">Những ngày này , những ngày cuối tháng ba nhiều nước mắt . Nước mắt cứ chực khô chực trào khộng tài nào kiểm soát được . Phải giữ cho mình nhiều sức khỏe , phải giữ cho mình thật bình tĩnh phải giữ , phải làm ... làm sao để cứng rắn hơn cho những cuối cùng của cuộc đời Ba thấy mình đã có thể tự lo cho bản thân , lo cho người thân ... và ít nhất là để ba nhẹ lòng .<br /><br />Ba của con gái cả đời sống cả đời vẹn chữ nghĩa chữ tình nên lúc Ba còn chút hơi sức cuối cùng này người thân viếng thăm ông kín cả hàng lang bệnh viện . Cai lậy , Đà Lạt , Nha Trang , Đắc Lak , Buôn Mê Thuộc , Hóc Môn những giọt nước mắt lăn dài nhìn nhau câm lặng ... có ai tin được rằng cái người chỉnh chu đang nằm đây sắp phải ra đi ?<br /><br />- Tiền của ba ... ở trong học tủ , lấy lên cho Ba , để ba cho người ta ở dưới quê lên thăm ba , tiền bạc không có tội lắm .<br />-Gói hộp Yến gửi Cậu mày đem về quê cho Bà Sáu .<br />- Cầm tiền này xuống trả tiền xe cho mấy chú dưới quê lên ....</span></i><br />
<i><span style="color: blue;"><br />....<br /><br />Đó là những câu chuyện mà Ba thường kêu con gái lai rồi nói nhỏ . Con gái mắng ba bệnh không lo cứ lo cho cho người khác ... ba chỉ cười rồi lại thiếp đi .<br /><br />Những ngày này con gái mới thấy được nghị lực sống phi thường của Ba . Ba không dám nhắm mắt vì sợ mình nhắm rồi không mở lại được nữa . Bụng ba trướng to lên hỏi đau không ba chỉ xoa xoa rồi nhìn lơ ... ba nói than đau sợ Y Tá buồn lòng . Khi bác sỹ buông tay , con gái ra Bắc mang thuốc nam về ... đắng đến tím ruột gan ba uống mà không một lời than ...Ba đòi ăn , ba phải ăn , phải sống để chờ cháu nội ... còn mấy ngày nữa nó ra đời rồi mà , ba phải sống .<br /><br />Bác sỹ nói thuốc tiêm không còn tác dụng giảm đau cho ba được nữa , thì thuốc uống giải quyết vấn đề gì , giờ chỉ gây tê trực tiếp lên người Ba , Xuất huyết não rồi .....Người nhà muốn đưa về thì đưa ... bác sỹ không cản ...<br /><br />Con gái không tin .<br />Con gái làm sao tin được khi Ba cầm tay con gái hỏi bạn con đâu ? sao không đưa vào thăm ba ? Hôm nay con ăn chưa ? Ở đây với Ba rồi mai con có thức dậy đi làm được không ? Còn móc tiền dúi cho con gái . Con gái bảo không cần ... con gái có nhiều tiền , ba để cho người khác ... Ba ôm con gái nói sao mà giống cha , tiêu sài sang đi đâu cũng lo cho em út ... như vậy cả cuộc đời chẳng có cái gì ngoài hai bàn tay trắng ... Con gái ngước nhìn trần nhà không dám để nước mắt rơi .<br /><br />Con gái không tin ...ông trời có thể mang ba đi trong lúc này , con gái không tin , không thể tin vào điều đó .<br /><br />Thôi bàn về những lỗi lầm , thôi bàn về những hành động con gái đã khiến ba buồn lòng hơn mười năm ròng rã ... bởi lẽ con gái biết ba luôn tha thứ và chở che cho con gái ...<br />Vẫn biết cuộc đời rồi sinh - lão - bệnh - tử , sinh ly - tử biêt là điều tự nhiên nhưng khi tất cả các con đường đóng lại ... con gái vẫn tin phép màu sẽ đến...<br /><br />Nhất định phép màu sẽ đến trong những ngày mong manh này phải không Ba của con ?<br /><br />.........</span></i>Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/12651975643262470531noreply@blogger.com2tag:blogger.com,1999:blog-269814144371548192.post-5805427087713764632015-03-01T03:07:00.003+07:002015-03-01T03:07:43.264+07:00 Chuyện Hư Cấu ... <b><i><span style="color: blue;"> Chuyện hai người cô đơn </span></i></b><br />
<b><i><span style="color: blue;"><br /></span></i></b>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<a href="https://4.bp.blogspot.com/-364fxKTWjLs/VPIfkgy7TCI/AAAAAAAAKpg/nw5SygK88Ys/s1600/uyen%2B1.jpg" imageanchor="1"><img border="0" src="https://4.bp.blogspot.com/-364fxKTWjLs/VPIfkgy7TCI/AAAAAAAAKpg/nw5SygK88Ys/s1600/uyen%2B1.jpg" /></a><br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<br />
<br />
-<i><span style="color: magenta; font-size: x-small;">Này , Em giúp chị đi .</span></i><br />
<i><span style="color: magenta; font-size: x-small;">-Sao vậy ?</span></i><br />
<i><span style="color: magenta; font-size: x-small;">-Chị muốn viết truyện nhưng viết không được , cảm giác ức cờ mờ nó chế luôn rồi</span></i><br />
<div>
<i><span style="color: magenta; font-size: x-small;">-Viết về gì ?</span></i><br />
<i><span style="color: magenta; font-size: x-small;">-Câu chuyện của những người cô đơn .</span></i><br />
<i><span style="color: magenta; font-size: x-small;">-Mấy người .</span></i><br />
<i><span style="color: magenta; font-size: x-small;">-Những , à mà không hai người.</span></i><br />
<i><span style="color: magenta; font-size: x-small;">- 1 Nam 1 Nữ ?</span></i><br />
<i><span style="color: magenta; font-size: x-small;">-Ừ...</span></i><br />
<i><span style="color: magenta; font-size: x-small;">-Họ quen nhau không ?</span></i><br />
<i><span style="color: magenta; font-size: x-small;">-Có . Hình như họ yêu nhau ...</span></i><br />
<i><span style="color: magenta; font-size: x-small;">- ... im lặng ....</span></i><br />
<i><span style="color: magenta; font-size: x-small;">-Nhưng họ cô đơn lắm .</span></i><br />
<i><span style="color: magenta; font-size: x-small;">-... im lặng ...</span></i><br />
<i><span style="color: magenta; font-size: x-small;">-Họ sống ở sài gòn hoa lệ . Họ ra vào các buổi tiệc tùng liên tục , nhưng chị cam đoan họ rất cô đơn . Họ không nói chuyện riêng với nhau .Này , em đâu rồi ... chị phải viết như thế nào ?<br />-... im lặng ...</span></i><br />
<i><span style="color: magenta; font-size: x-small;">-Hix , Em không giúp chị à .<br />-Chị , chị có bằng lòng không ?<br />-???<br />-Có bằng lòng với hiện tại không... hai người... chỉ đến như vậy thôi, không hơn cũng không kém .<br />-Ồ , không không phải chị .<br />-Bằng lòng không ...?<br />-Không ...<br />-Vậy về với nhau đi chị .</span></i><br />
~~~~~~~<br />
<br />
Cô ngồi bất động . VẬY VỀ VỚI NHAU ĐI CHỊ .. về với nhau , về , với nhau ... rõ ràng như thế nhưng trong những giây phút ấy cô dường như không hiểu nổi . Thật đơn giản để sắp xếp chúng lại với nhau thành một cụm từ có nghĩa và cũng chẳng mấy khó khăn để cô mang hai con người cố chấp ấy VỀ VỚI NHAU . Nhưng sau đó thì sau? cô làm sao xóa được nổi cô đơn ngự trị trong lòng họ . Cô làm sao ghép được những mảnh màu tối sáng ấy thành một bức tranh _ nơi mà cô và anh ta có thể nhìn thẳng vào mắt nhau chứ không phải nhìn vào quá khứ với những vết xước dài rướm máu .<br />
<br />
Hắn ngoài hai mươi .Vẻ mặt khôi ngô tuấn tú nhưng đáy mắt hằn sâu những vết chân chim . Người ta bảo hắn già trước tuổi. Cũng phải thôi , đời hắn cái gì mà chưa từng ? Cơm hàng cháo chợ và năm tháng phiêu bạt ở mảnh đất Sài Thành này nuôi hắn lớn . Loại người nào mà hắn chưa tiếp xúc qua .Nghề nào hắn chưa từng thử ?.Đôi lần bước chân vào cái thế giới thượng lưu cũng không ít lần rơi xuống tận cùng đáy vực . Hắn vẫn sống . Người đời nhìn hắn lắc đầu chẳng biết năm tháng đưa hắn về đâu . Hắn nhìn người đời cười khẩy rồi đổi màu như chú tắc kè bông giữa cuộc sống muôn màu , xô bồ , vội vã . Bước ra từ những tiệc tùng huyên náo cười vui hắn mới cảm nhận được nghiệt ngã của nỗi cô đơn ...<br />
<br />
Cô không còn trẻ nữa . Đôi bằng đại học , dăm ba tài lẻ nhưng luôn là nổi thất vọng của gia đình . Cô bất cần . Có hôm người ta bắt gặp sáng cô xuất hiện ở một tòa soạn báo , chiều đã thấy cô check in (*) ở một thành phố tít xa ..Người ta thường thấy cô đi cùng một bầy trẻ con . Lúc cô lê la ăn quà vặt ở lề đường lúc cô lại hóa thân thành bà cụ non với n cái triết lý về cuộc sống .Bạn bè của cô rất mệt mỏi bởi những dòng status nặng nề u uẩn của cô tràn ngập new feeds (**) của họ về một cuộc tình hư ảo ,có người còn bảo cô bị thần kinh .Cô mặc kệ , cứ làm những gì mình thích và hả hê khi người khác ngộ nhận về mình .Cô không xinh đẹp nhưng cô luôn biết cách để khiến mình trở nên nổi bật ( dù với chiều hướng nào đi chăng nữa ).Cô nhìn người đời ngao ngán để mặc thời gian lặng lẽ tàn phai .<br />
<br />
Họ gặp nhau mỗi khi đêm về .Khi những ngọn đèn của sài gòn hoa lệ bớt lung linh . Đêm thật khuya , chỉ còn ánh sáng mờ của chiếc smartphone và bảng tin Facebook ngổn ngang trạng thái .<br />
<br />
<span style="color: #cc0000;">-Nhìn chị kìa , vui quá có còn nhớ đến em .</span><br />
- Ô kìa , ngôi sao anh đi diễn mới về chăng ?<br />
<span style="color: #cc0000;">-Khoảng cách từ sao hỏa đến mặt trời bao nhiêu chị biết không ?</span><br />
-Chỗ hoa hồng trong lọ héo rồi anh ơi .<br />
<span style="color: #cc0000;">-Sài gòn lạc nhau thì mất..</span><br />
- Đà lạt mùa này lạnh bỏ mẹ @@.<br />
-------<br />
Những câu chuyện không đầu không cuối . Người hỏi chẳng cần nghe câu trả lời . Có đôi lúc cô ấy dừng lại . Muốn đưa tay chạm vào thế giới cũa gã nhưng rồi rùng mình , sợ trái tim vừa lành lại hoen rĩ vì thứ tình cảm xa sĩ , trần ai _Gã nhận ra tình cảm của cô ấy lại sợ vòng tay mình không đủ rộng . Cứ thế năm tháng trôi qua .<br />
<br />
Bạn sẽ chẳng tìm thấy điểm chung nào giữa gã trai lang bạt và cô gái dở dở ương ương trong câu chuyện .Họ cứ thế , cứ thế tồn tại bên cạnh nhau như hai hai đường thẳng song song dài vô tận cho đến khi tôi viết xong câu chuyện này ...<br />
<br />
<span style="color: magenta; font-size: x-small;">-Em này , chị viết xong rồi này ...</span><br />
<span style="font-size: x-small;"><span style="color: magenta;">-Sao không có đoạn kết?Sao họ không về với nhau .<br />-À , vì họ không tồn tại . Họ là hư cấu .<br />-Chị thật hư cấu.<br />- Không , không phải chị hư cấu . Gã trai và cô ấy hư cấu .Hay em viết đoạn kết hộ chị đi .<br />-.....<br />-Mà thôi , chị để thời gian hư cấu vậy </span>.</span><br />
<br />
Hết .<br />
<br />
<br />
<br />
Uyên Uyên ,<br />
Khai bút , mùa xuân Ất Mùi .<br />
2.06 AM 1/3/2015 .<br />
P/s : Câu chuyện hoàn toàn hư cấu , hai nhân vật có thể rất quen thuộc với những người vẫn hay theo dõi blog của Khuyết , man dáng dấp của Khuyết tuy nhiên xin đừng mặc định gán ghép các nhân vật lại với nhau. Hãy để Chuyện Hư Cấu tự nhiên như hư cấu , bạn nhé .</div>
<div>
<br /></div>
<!-- Blogger automated replacement: "https://images-blogger-opensocial.googleusercontent.com/gadgets/proxy?url=http%3A%2F%2F4.bp.blogspot.com%2F-364fxKTWjLs%2FVPIfkgy7TCI%2FAAAAAAAAKpg%2Fnw5SygK88Ys%2Fs1600%2Fuyen%252B1.jpg&container=blogger&gadget=a&rewriteMime=image%2F*" with "https://4.bp.blogspot.com/-364fxKTWjLs/VPIfkgy7TCI/AAAAAAAAKpg/nw5SygK88Ys/s1600/uyen%2B1.jpg" -->Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/12651975643262470531noreply@blogger.com6tag:blogger.com,1999:blog-269814144371548192.post-29174333817170659692015-01-26T02:21:00.000+07:002015-01-26T02:21:13.075+07:00Giấu <br />
<div style="text-align: center;">
<b><i><span style="color: blue; font-size: x-large;">Giấu </span></i></b></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://1.bp.blogspot.com/-L2UsHBBlLyM/VMVCBw2j8aI/AAAAAAAAKoU/ptGkz8Iyh-Y/s1600/chi%2Bla%2Bem%2Bgiau%2Bdi%2B%2Buyen.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="http://1.bp.blogspot.com/-L2UsHBBlLyM/VMVCBw2j8aI/AAAAAAAAKoU/ptGkz8Iyh-Y/s1600/chi%2Bla%2Bem%2Bgiau%2Bdi%2B%2Buyen.jpg" height="145" width="400" /></a></div>
<br /><br /><br />
<i><span style="font-family: Times, Times New Roman, serif;">Người ngồi nghĩ về người<br />lặng lẽ giữa màn đêm...<br />Người đang ấm êm<br />lần mò tìm ký ức<br /><br />Người ngồi nhớ người trong màn đêm bất lực<br />một tiếng yêu bật mãi chẳng thành lời<br />Người đắng cay suy nghĩ về cuộc đời<br />để mặc người cứ đứng yên chờ đợi<br /><br />Người thì xa vời vợi ....</span></i><br />
<i><span style="font-family: Times, Times New Roman, serif;"><br /></span></i>
<i><span style="font-family: Times, Times New Roman, serif;">..... chỉ cách một bàn tay</span></i><br />
<i><span style="font-family: Times, Times New Roman, serif;"><br />Đêm lạnh<br />Mắt cay<br />người giấu đêm vào ngày giấu ngày vào tuổi trẻ... ?<br />bao nhiêu người đang sống trong lặng lẽ<br />giấu đời mình cho nghiệt ngã đời nhau .</span></i><br /><br /><br />Uyên Uyên , 26.01 .2015<br /><br /><br /><br /><br />Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/12651975643262470531noreply@blogger.com4tag:blogger.com,1999:blog-269814144371548192.post-48897638313712264972014-12-01T00:13:00.003+07:002014-12-01T10:28:15.598+07:00Cho những mối quan hệ không rõ ràng ...<span style="color: purple;"><i><br /></i>
<i>Tôi từng có những mối quan hệ thật khó để gọi tên , tình bạn ư ? tôi tin chắc cả tôi và cậu ấy điều không tin vào điều đấy ... Vậy là tình yêu ? không! chúng tôi cất giữ cho mình một khoảng trời riêng mang tên " những yêu thương chỉ còn là quá khứ " ...</i></span><br />
<i><span style="color: purple;"><br />Tôi nhớ những ngày tháng 9 năm trước , khi yên vị ngồi phía sau lưng cậu ấy về Sài Gòn . Đoạn đường khá xa . Đó là lần đầu tiên tôi lắng nghe những câu chuyện về cuộc đời , về tình yêu và quá khứ đó . Thật bất ngờ khi tôi cũng chẳng ngại ngần chia sẻ câu chuyện của riêng mình . Đoạn đường dường như không còn đủ để chúng tôi kể cho nhau nghe . Nhưng rồi cũng chỉ dừng lại ở đó . Chúng tôi vẫn gặp nhau , vẫn nói , vẫn cười nhiều người còn tưởng chúng tôi mặc nhiên đã thành một đôi.<br /><br />Thời gian cứ thế trôi đi , thói quen sinh hoạt của chúng tôi trái ngược nhau và vì không có mối quan hệ rõ ràng nào nên chúng tôi cũng ít khi gặp lại.</span></i><br />
<span style="color: purple;"><i><br /></i>
<i>Thi thoảng tôi có quay quắt nhớ cậu ấy ...thay vì nhớ người yêu cũ .</i></span><br />
<i><span style="color: purple;">Thi thoảng tôi tưởng mình yêu cậu ấy ...<br />Thi thoảng tôi nghĩ cậu ấy ... thích mình ...<br />Thi thoảng tôi lại cố dõi theo cậu ấy qua các mối quan hệ khác .<br />Cũng chỉ để biêt vậy thôi .</span></i><br />
<i><span style="color: purple;"> Chúng tôi chẳng bao giờ nói với nhau về chuyện tình cảm khi gặp lại , thậm chí tôi chưa từng dám nhìn thẳng vào măt cậu ấy ...</span></i><br />
<i><br /><span style="color: purple;">Tôi nhớ rằng mình đã từng đọc được ở đâu đó :</span><br /><br /><span style="background-color: white; color: blue;">" Có rất nhiều chuyện , trước khi kịp quý trọng đã thành chuyện xưa . Có rất nhiều người , trước khi kịp để tâm đã trở thành người cũ " </span></i><br />
<i><span style="color: purple;"><br />Điều tôi luyến tiếc không phải là việc ko xác định được mối quan hệ của chúng tôi mà cái làm tôi khắc khoải nhất chính là việc chúng tôi vì sự không rõ ràng ấy mà hạn chế tiếp xúc với nhau cho đến một ngày ... tất cả dường như trôi đi trôi qua và tan biến .<br /><br />Đêm nay lại mưa , tôi vừa trở về nhà từ một buổi tiệc tùng .Giữa những huyên náo nói cười tôi bỗng thấy mình lạc lõng</span></i><br />
<i><span style="color: purple;"> Giữa những đám đông cuồng nhiệt tôi thấy mình cô độc đến lạ lùng ...</span></i><br />
<i><span style="color: purple;">Giữa những thanh âm hỗn loạn , xập xình tiếng nhạc tiếng ly chén va vào nhau tôi thấy mình trống rỗng... muốn xoay lưng bước đi . </span></i><br />
<i><span style="color: purple;"><br />Nhìn những cái nick đang onl trên facebook tôi chợt rùng mình .<br />Đã bao lâu rồi tôi không pm vào nick cậu ấy ...<br />Đã bao lâu rồi tôi không ấn like những stt cậu ấy post ?<br />Dù tôi chưa từng bỏ sót Entry nào ...<br /><br />Tại sao chúng ta cứ phải chạy trốn nhau vì những mối quan hệ không rõ ràng như vậy ...<br />Tôi tự hỏi mình , nở nụ cười với đêm . Thôi ngủ thôi nào ngày mai trời lại sáng và tôi lại quên đi những xúc cảm như bây giờ như tôi đã từng quên ...<br /><br />Tháng 12 và lòng người cô độc đến là lùng .<br /><br />Uyên Uyên </span></i><br />
<i><span style="color: purple;"><br />1.12.2012</span></i><br />
<br />
<a name='more'></a><br />Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/12651975643262470531noreply@blogger.com1tag:blogger.com,1999:blog-269814144371548192.post-84673928261062357672014-11-21T00:00:00.001+07:002014-11-21T00:09:33.938+07:00EM.....<span style="color: purple; font-family: Verdana, sans-serif;"><br />Em gọi ngoại mình là Bà Nội . Ngày em sinh ra đời mình đã lên Sài Gòn học được hơn hai năm . Nhà ngoài nghèo hắt hiu đến cái chõng tre cũng thanh mục thanh nối ...Ngoại ở cùng cậu Út , là ba của em .<br /><br />Mười mấy năm trôi qua , ký ức về một miền quê nghèo khó và những tháng ngày sống trong nước mắt khiến tôi không có ý định mong muốn quay về thăm quê trừ dịp những ngày giỗ lễ quan trọng . Thế nên suốt mười mấy năm ấy tôi gặp em vỏn vẹn đôi ba lần .<br /><br />Tang ngoại , tôi về dập đầu đưa tiễn...<br />Nghe họ hàng thuật lại .. trước khi nhắm mắt ngoại còn nắm chặt tay ba tôi mà gửi gắm gia đình cậu ... ba tôi gật đầu nước mắt lưng chừng .<br /><br />Em ngồi ngoài vạt ao , chân được xích vào gốc cây xoài ... tay cầm chiếc đùi gà cắn một miếng rồi di xuống mặt đất rồi lại cắn , quần áo xộc xếch ống quần một ống rách nửa , một ống rách toang . Lạc giữa tiếng khóc thê lương em cứ hồn nhiên hỏi :<br /><br />-Bả đâu rồi ? Bả đâu rồi ... ?<br /><br />Đó là ấn tượng cũng là nổi ám ảnh duy nhất của tôi về em .<br /><br />Hôm nay ... tôi vừa đi làm về đến nhà ba liền gọi tôi lại nói nhỏ :<br />-Con vào lấy ít xôi , gà quay cho vào hộp để anh hai chở mẹ lên thăm con cậu Út mày , nó xuất huyết não , hôn mê rồi .<br /><br />Tôi mất hai phút mới định thần và nhớ được tên em , ( thứ cho tôi vẫn là người vô tâm như vậy đấy ), Vội vàng nhét ít tiền cho mẹ gửi cậu ... lo cho em ăn uống .<br /><br />Có lẽ em sắp trả hết nợ cuộc đời này , có lẽ 14 năm e có mặt trên cõi đời này ,chịu những khổ ải của sinh - bệnh và ....<br />Bác sĩ bảo không phải là hết cách nhưng gia đình em quá nghèo . Khi em chuyển tự bênh viện tỉnh lên trung ương những người trong phòng bệnh góp lại cho ba mẹ em trên dưới một triệu . Còn tôi ? Tôi tự đặt ra câu hỏi cho chính mình có thể thương em được bao nhiêu , gia đình tôi thương em được bao nhiêu ?<br /><br />Sự thật vẫn trần trụi lắm mọi người à , chúng ta chỉ có thể cho đi ở một giới hạn nhất định . Tôi không mong phép màu đến với em nhưng tôi vẫn hy vọng . Hy vọng số phận không quá nghiệt ngã với một đứa trẻ vừa mới sinh ra đời đã mắc chứng bệnh kém trí tuệ và gia cảnh quá khó khắn ... còn nếu như duyên phận của em với cuộc sống này chỉ là như thế thì xin đừng dày vò em nữa .<br /><br />Mẹ tôi bảo , có đôi khi em tỉnh lại , nở một nụ cười và lại thiếp đi .<br /><br />Tôi không muốn phải đóng vai một bà già mang đến những lời sáo rỗng , những triết lý rẻ tiền nhưng các bạn của tôi , những người xung quanh tôi ơi , hãy trân trọng sự sống của bạn . Tạo hóa đã ban cho xin hãy giữ gìn đừng đắm chìm trong muôn vàn lý do : xô bồ cuộc sống , tận hưởng thế giới , tự tổn thương mình ... bởi còn lắm số phận người phải đấu tranh để dành giật hai từ : SỰ SỐNG ....trong khi chúng ta nào biết được mình sẽ ra sao ngày mai .<br /><br /> XIN HÃY TRÂN TRỌNG SỰ SỐNG CỦA CHÍNH BẢN THÂN MÌNH !<br /><br /><br />Uyên Uyên ....<br /><br />20.11.2014 !</span>Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/12651975643262470531noreply@blogger.com2tag:blogger.com,1999:blog-269814144371548192.post-18599390168684873802014-11-11T01:21:00.003+07:002014-11-11T01:39:10.738+07:00Nam Giang , ngày trở lại <div class="Section0">
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<a href="http://st.game.thanhnien.com.vn/image/kenhug14/11/10/vltk-nam-giang/thanh-nien-game-vltk-nam-giang-3.jpg" imageanchor="1"><span style="color: purple; font-family: Helvetica Neue, Arial, Helvetica, sans-serif;"><img border="0" src="http://st.game.thanhnien.com.vn/image/kenhug14/11/10/vltk-nam-giang/thanh-nien-game-vltk-nam-giang-3.jpg" /></span></a></div>
<div class="p0" style="margin-bottom: 0pt; margin-top: 0pt;">
<br />
<div style="text-align: left;">
<span style="color: purple;"><span style="font-family: Helvetica Neue, Arial, Helvetica, sans-serif;"><br /></span></span></div>
<div style="text-align: left;">
<span style="color: purple;"><span style="font-family: Helvetica Neue, Arial, Helvetica, sans-serif;"><br /></span></span></div>
<div style="text-align: left;">
<span style="color: purple;"><span style="font-family: Helvetica Neue, Arial, Helvetica, sans-serif;"><br /></span></span></div>
<div style="text-align: left;">
<span style="color: purple;"><span style="font-family: Helvetica Neue, Arial, Helvetica, sans-serif;"><br /></span></span></div>
<span style="color: purple; font-family: Helvetica Neue, Arial, Helvetica, sans-serif;"></span><br />
<div style="text-align: left;">
<span style="color: purple; font-family: Helvetica Neue, Arial, Helvetica, sans-serif;"><span style="background-color: white; color: black; font-size: 12px; line-height: 14px;">Cái ngày tôi trở lại Nam Giang, cũng là ngày tôi trở về với võ lâm. Có điều không còn là “nơi ta thuộc về” mà đã thay bằng bốn chữ Tình Trong Thiên Hạ. Trải qua bao nhiêu biến chuyển võ lâm vẫn giữ những nét riêng của nó, cảnh cũ còn đây người xưa không thể nào tìm lại được hay chính tôi cũng chẳng thể còn là “Em của ngày hôm qua”?</span></span></div>
<span style="color: purple; font-family: Helvetica Neue, Arial, Helvetica, sans-serif;">
</span>
<div style="text-align: left;">
<span style="color: purple; font-family: Helvetica Neue, Arial, Helvetica, sans-serif;"><span style="background-color: white; color: black; font-size: 12px; line-height: 14px;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Helvetica Neue, Arial, Helvetica, sans-serif;">
<div style="color: purple; text-align: left;">
<span style="background-color: white; color: black; font-size: 12px; line-height: 14px;"> Lang thang thất đại thành thị chỉ mong bắt gặp lại những cái tên vang bóng một thời, để cùng cảm nhận với cộng đồng võ lâm những cảm xúc vỡ òa và trân quý trong niềm vui hạnh ngộ nhưng ngỡ ngàng nhận ra rằng không phải ai cũng có được sự may mắn như ai... </span></div>
<div style="color: purple; text-align: left;">
<span style="background-color: white; color: black; font-size: 12px; line-height: 14px;"><br /></span></div>
<div style="color: purple; text-align: left;">
<span style="background-color: white; color: black; font-size: 12px; line-height: 14px;">“Chu Tiên nước chảy qua cầu </span></div>
<div style="color: purple; text-align: left;">
<span style="background-color: white; color: black; font-size: 12px; line-height: 14px;">Cố nhân chẳng thấy nỗi sầu hoen mi</span></div>
<div style="color: purple; text-align: left;">
<span style="background-color: white; color: black; font-size: 12px; line-height: 14px;"> Nam Giang kẻ đến người đi </span></div>
<div style="color: purple; text-align: left;">
<span style="background-color: white; color: black; font-size: 12px; line-height: 14px;">Ai quay trở lại chỉ vì nhớ nhau?</span></div>
<div style="color: purple; text-align: left;">
<span style="background-color: white; color: black; font-size: 12px; line-height: 14px;"><br /></span></div>
<div style="color: purple; text-align: left;">
<span style="background-color: white; color: black; font-size: 12px; line-height: 14px;">” Lời hẹn thề ngày xưa dưới gốc hoa đào nở rộ nơi trấn Chu Tiên chắc chỉ riêng mình còn nhớ. Chẳng trách người xưa quên lãng câu thề cũng chẳng trách tháng năm làm phai mờ kỷ niệm chỉ là có đôi chút chạnh lòng thương tiếc một dĩ vàng nhạt nhòa. </span></div>
<div style="color: purple; text-align: left;">
<span style="background-color: white; color: black; font-size: 12px; line-height: 14px;"><br /></span></div>
<div style="color: purple; text-align: left;">
<span style="background-color: white; color: black; font-size: 12px; line-height: 14px;">Được tái sinh từ "mười năm huyền thoại", Tình trong thiên hạ như một luồng gió mát mang game thủ Việt về với ”mối tình đầu" của dòng kiếm hiệp tình duyên. Tôi là một trong hàng triệu lữ khách mong muốn tìm lại cảm giác ấy. Nhưng tôi suýt đã phải bỏ cuộc bởi “một đứa con lai chính thống". Tình trong thiên hạ vẫn chỉ là một dị bản của phiên bản mười năm với hệ thống tính năng chẳng khác gì còn số không to tròn gây nhiều ức chế Tôi đã từng có suy nghĩ rất giống số đông những người chơi Tình trong thiên hạ đó là mong muốn nhà phát hành game hồi sinh phiên bản Công thành chiến, giai đoạn hoàng kim nhất của võ lâm. Nhưng thực tế là quá khứ đã trôi qua không thể nào tái diễn được và chẳng ai có thể tắm hai lần trên cùng một dòng sông. Thế nên hãy để cho họ có thể tìm ra một lối đi riêng của họ hoặc là một nguồn lợi nhuận kếch xù hoặc là con đường với vết xe đã đổ. </span></div>
<div style="color: purple; text-align: left;">
<span style="background-color: white; color: black; font-size: 12px; line-height: 14px;"><br /></span></div>
<div style="color: purple; text-align: left;">
<span style="background-color: white; color: black; font-size: 12px; line-height: 14px;">Trở lại với câu chuyện của tôi. Có lẽ bạn cũng biết cho đến bây giờ Tình trong thiên hạ vẫn chỉ là một dị bản của phiên bản mười năm với hệ thống tính năng chẳng khác gì còn số không to tròn gây nhiều ức chế. Có điều lượng người chơi lại tỷ lệ thuận với vô vàn ức chế đó. Có rất nhiều lý do để giải thích cho điều bất thường này ví như: dư âm của niềm đam mê, thương hiệu của nhà phát hành game nổi tiếng vân vân và vân vân... Tôi chọn lý do cho sự trở lại và đồng hành cùng võ lâm của mình bắt đầu từ những âm thanh quen thuộc như tiếng chim bồ cầu đưa thư sà xuống mặt đất vỗ mạnh đôi cánh vang lên trong game: </span></div>
<div style="color: purple; text-align: left;">
<span style="background-color: white; color: black; font-size: 12px; line-height: 14px;"><br /></span></div>
<div style="color: purple; text-align: left;">
<span style="background-color: white; color: black; font-size: 12px; line-height: 14px;">- Có phải là Uyên Uyên? </span></div>
<div style="color: purple; text-align: left;">
<span style="background-color: white; color: black; font-size: 12px; line-height: 14px;"><br /></span></div>
<div style="color: purple; text-align: left;">
<span style="background-color: white; color: black; font-size: 12px; line-height: 14px;">Tôi đã chọn cho mình một cái tên rất khác, đã đứng cạnh bên Vạn Sự Thông dò hỏi những người năm xưa có còn ai phiêu bạt tại dòng Nam Giang? Để rồi người nhận ra tôi lại là một người tôi chưa được biết đến bao giờ. Người bảo người biết tôi qua những bài tản văn, người nghe tên tôi qua các giải đấu và thi thoảng người dõi theo tôi qua một địa chỉ facebook. Và từ đó người ngây ngô năn nỉ một bang hội lớn mạnh cho tôi được vào bang suốt hai ngày liền (dù với đẳng cấp và trang bị của tôi chẳng cần phải xin vẫn không thiếu nơi mời gọi, kết nạp), tặng tôi chiếc “phi phong”, ngày ngày đợi tôi online hỏi xem tôi có bãi luyện chưa, ra tay giúp đỡ tôi khi tôi ngang tàng đồ sát người khác luyện công... </span></div>
<div style="color: purple; text-align: left;">
<span style="background-color: white; color: black; font-size: 12px; line-height: 14px;">Tôi nhấn Ctrl + Chuột phải vào người vị huynh đài ấy xin “hảo hữu". "</span></div>
<div style="color: purple; text-align: left;">
<span style="background-color: white; color: black; font-size: 12px; line-height: 14px;">Có thể vị hảo hữu này đôi ba năm nữa rồi lại trở thành “cố nhân” nhưng chữ “tình” anh dành cho tôi là câu chuyện biết đâu mười năm sau tôi lại kể... Câu chuyện được bắt đầu như sau: Võ lâm truyền kỳ - 20 năm tình trong thiên hạ... </span></div>
<div style="color: purple; text-align: left;">
<span style="background-color: white; color: black; font-size: 12px; line-height: 14px;"><br /></span></div>
<div style="color: purple; text-align: left;">
<span style="background-color: white; color: black; font-size: 12px; line-height: 14px;">“Tôi viết lên vần điệu đam mê </span></div>
<div style="color: purple; text-align: left;">
<span style="background-color: white; color: black; font-size: 12px; line-height: 14px;">cho những ngày tưởng như từng rất cũ</span></div>
<div style="color: purple; text-align: left;">
<span style="background-color: white; color: black; font-size: 12px; line-height: 14px;"> khói lửa thành Biện Kinh, Dương Châu chiều mưa phủ</span></div>
<div style="text-align: left;">
<div style="color: purple;">
<span style="background-color: white; color: black; font-size: 12px; line-height: 14px;"> nghiêng nghiêng chữ tình vẹn đủ 10 năm”</span></div>
<div style="color: purple;">
<br /></div>
<div style="color: purple;">
Khuyết Hạ Vy</div>
<div style="color: purple;">
<br style="background-color: white; color: black; font-size: 12px; line-height: 14px;" /></div>
<span style="background-color: white; font-size: 12px; line-height: 14px;"><b><i><br /><br />Xem thêm :<a href="http://game.thanhnien.com.vn/bai-viet/2014/11/10/vo-lam-truyen-ky-nhan-dam-nam-giang-ngay-tro-lai.4933.html" target="_blank"> Trên báo thanh niên game</a>.</i></b></span></div>
<span style="color: purple; font-size: small;"></span></span></div>
<div class="p0" style="margin-bottom: 0pt; margin-top: 0pt;">
<span style="color: purple; font-family: Helvetica Neue, Arial, Helvetica, sans-serif;"><span style="font-size: 12pt;"></span></span></div>
</div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/12651975643262470531noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-269814144371548192.post-69260931440451623692014-10-09T01:44:00.000+07:002014-10-09T02:00:07.590+07:00[Đang Viết ] Sống hay tồn tại (2)<br />
<br />
<br />
<a href="http://3.bp.blogspot.com/-UKx-b7TadOY/UiLcLpzFjiI/AAAAAAAAguk/sAVDuDz_d0o/w615-h300-no/song+hay+ton+tai-panner.jpg"><img border="0" src="https://3.bp.blogspot.com/-UKx-b7TadOY/UiLcLpzFjiI/AAAAAAAAguk/sAVDuDz_d0o/w615-h300-no/song+hay+ton+tai-panner.jpg" /></a> <br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<h2 style="text-align: center;">
<a href="http://uyenuyen.thiamlau.com/2013/08/ang-viet-truyen-ngan-song-hay-ton-tai.html"><b><i>XEM PHẦN I TẠI ĐÂY</i></b></a></h2>
<br />
<br />
<i><span style="color: blue;"><br /></span></i>
<i><span style="color: blue;">Lời Tựa : Một năm từ khi Sống Hay Tồn Tại được bắt đầu viết cho đến thời điểm này là một khoảng thời gian quá dài .</span></i><br />
<i><span style="color: blue;"><br /></span></i>
<i><span style="color: blue;">Phải nói trong suốt một năm qua phần vì bận bịu công việc phần vì đuối ý tưởng phần còn lại là vì quá mệt mỏi với sự làm phiền và tra tấn tinh thần từ những người " theo dõi " cứ ảo tưởng câu chuyện tôi viết dành cho họ nên tôi đành dừng lại .</span></i><br />
<i><span style="color: blue;"><br /></span></i>
<i><span style="color: blue;">Loay hoay với việc tìm ra lối thoát cho nhân vật chính khiến tôi mất quá nhiều suy nghĩ nhưng không thể cho ra đời một câu chuyện mà khi nhìn vào đấy người ta mất hẳn niềm tin vào cuộc sống ...? phải làm sao đây tôi luôn tự hỏi mình cách giải thoát cho nhân vật ...</span></i><br />
<i><span style="color: blue;"><br /></span></i>
<i><span style="color: blue;">Nhưng cuối cùng tôi chọn cách viết thật , tôi chọn cách bám sát với mảnh đời đó , con người đó không biết là tôi có thể viết được bao nhiêu trong đêm nay nhưng tôi vẫn sẽ viết .. viết vì những người đi ngang đời tôi ...</span></i><br />
<i><span style="color: blue;">~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~`</span></i><br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
Chương V :<br />
<br />
<i><span style="color: purple;"><br /></span></i>
<i><span style="color: purple;">Đụ má nó , tưởng cái gì hoá ra bao cao su . - Thằng Út Hiền cau có chửi thề.</span></i><br />
<i><span style="color: purple;"><br /></span></i>
<i><span style="color: purple;"><br /></span></i>
<i><span style="color: purple;">-Gái mà.</span></i><br />
<i><span style="color: purple;">-Sao đại ca biết ?</span></i><br />
<i><span style="color: purple;">-Nhìn .</span></i><br />
<i><span style="color: purple;">-Em cũng nhìn sao em không biết .</span></i><br />
<i><span style="color: purple;"><br /></span></i>
<i><span style="color: purple;"><br /></span></i>
<i><span style="color: purple;">Gã dở tờ báo ra khỏi mặt nhìn Út Hiền không nói thêm gì .Út Hiền ngờ ngợ nhận ra mình nói hớ nên cũng im lặng gãi đầu .Nó để sấp tiền chẳn lẻ lộn xộn lên bàn rồi chửi trổng .</span></i><br />
<i><span style="color: purple;">-Trong ngon thế mà có hơn hai triệu , mẹ nó biết thế vừa nảy em bóp nát bưởi nó cho bỏ ghét , đụ má nó .</span></i><br />
<i><span style="color: purple;">-Cầm hết đi , tao còn .</span></i><br />
<i><span style="color: purple;"><br /></span></i>
<i><span style="color: purple;"><br /></span></i>
<i><span style="color: purple;">Gã vẫn không để ý gì đến câu chuyện của Út Hiền ,quay ngược chiếc mũ lưỡi trai , kéo tay áo xuống bước dần ra cửa .Ả đón gã ở góc ngã tư đường bằng một nụ cười rất tình . Hôm nay Ả mặc chiếc một chiếc crop top màu xanh da trời _ màu của hy vọng , Gã đã bảo với Ả như thế trong lần đầu tiên lên giường với nhau . Không thấy gã nói được câu nào , Ả chỉ biết đưa tay chỉ đường nơi ả muốn đến .</span></i><br />
<i><span style="color: purple;"><br /></span></i>
<i><span style="color: purple;">Đó là một gian phòng rất rộng, ra giường màu tím hai chiếc ly sóng sánh rượu vang . Một ít thức ăn được bày biện tinh tế trên chiếc bàn vuông đặt cảnh cửa sổ .</span></i><br />
<i><span style="color: purple;">-Lãng mạn như film ấy nhĩ - Gã nhếch mép.</span></i><br />
<i><span style="color: purple;">-Ngày đặc biệt mà . Ả đáp lại giọng bất cần .</span></i><br />
<i><span style="color: purple;">-Mất bao nhiêu cho chỗ này đây ? Gã hỏi .</span></i><br />
<i><span style="color: purple;">-Đi thêm 2 ca một ngày , 4 ngày chỗ này .... thêm một lần dù ra vũng tàu .</span></i><br />
<i><span style="color: purple;">-Mày điên à con đĩ ???</span></i><br />
<i><span style="color: purple;">-Ừ tao điên đấy , thì sao nào ? đằng nào cũng là đĩ thêm vài lần thì đã sao ? Vừa nói Ả vừa ngửa cổ uống hết ly rượu trên bàn .</span></i><br />
<i><span style="color: purple;">-Thôi im đi , đi tắm đi .</span></i><br />
<i><span style="color: purple;">-Mày sợ tao dơ bẩn ? không xứng đáng với mày sao ? hahaha mày rút vào háng tao bao nhiêu lần rồi giờ lại quay ra chùi mép cơ đấy .</span></i><br />
<i><span style="color: purple;">-Cút đi tắm . - Gã gằn giọng .</span></i><br />
<i><span style="color: purple;">Đột nhiên Ả đứng phắt dậy bước vào trong , không một tiếng nói , không một lời càu nhàu chỉ còn tiếng nước xõa đều và mùi hương dầu gội lan tỏa khắp không gian .</span></i><br />
<i><span style="color: purple;">Gã đút tay vào túi quần lấy ra một viên thuốc bẻ đôi , một nửa gã bỏ vào ly rượu nữa còn lại gã cho vào miệng nuốt mất .</span></i><br />
<i><span style="color: purple;"><br /></span></i>
<i><span style="color: purple;">Chiếc đĩa nhỏ và một ít bột trắng , gã lấy chiếc thẻ ngân hàng nghiện nát những hạt còn vón cụt lại sau đó gom quẹt chúng ra thành hai dãy dài . Mẹ kiếp không có tờ tiền giầy nào trong túi , gã lầm bầm rút tờ giấy 10k cuộn hình phễu bắt đầu đưa lên mũi . Cảm giác bay bổng kéo đến gã thỏa mãn với suy nghĩ viên thuốc kích dục đó và bao nhiêu Ke ở đây đủ làm con Ả phát điên lên trong đêm nay . Gã nhất định phải làm cho con ả khóc lóc van xin thi cũng chẳng buôn tha . Ánh nến lập lòe trong căn phòng đã tắt điện , gã thấy một bầu trời đầy sao , gã thấy mình nhẹ nhàng lơ lững giữa không trung , ôi tuyệt vời làm sao cái cảm giác đó cho đến khi Gã thấy ả rít thuốc bên khung cửa sổ . Đôi chân dài miên man ẩn hiện chiếc quần lót màu đen bên dưới chiếc áo sơ mi rộng làm Gã điếng hồn . Bỗng dưng gã thấy Ả đẹp lạ lùng .</span></i><br />
<i><span style="color: purple;">Gã hớp ngụm rượu còn lại trong ly lần vào bờ môi ả , móm cho ả những giọt ân tình . Gã đẩy mặt ả tì vào khung cửa sổ , đặt hai tay ả lên tường gã bắt đầu hôn xuống tai , cổ , đôi tay không ngừng vân vê bầu ngực căng tròn của Ả . Những âm thanh điên loạn vang lên trong đầu gã , gã tát mạnh vào mông Ả và bắt đầu nhào nắn . Ả bắt đầu quay cuồng , cảm giác đông cứng khi đầu lưỡi của hắn chạm vào từng bộ phận trên cơ thể , Ả chỉ muốn hắn nhanh chóng vào cuộc bỗng một ý nghĩ lóe lên trong đầu Ả . Khốn nạn thật .</span></i><br />
<i><span style="color: purple;"><br /></span></i>
<i><span style="color: purple;">Ả đẩy hắn ra khỏi mình gào to :</span></i><br />
<i><span style="color: purple;">-Thằng khốn nạn , mày cho thuốc vào rượu à ?</span></i><br />
<i><span style="color: purple;">-Địt mẹ , sướng thế còn kêu hôm nay bố có lấy tiền mày đâu - Gã nhếch mồm.</span></i><br />
<i><span style="color: purple;">-Mẹ kiếp mày chơi tao à .</span></i><br />
<i><span style="color: purple;">-Chơi mày ? ngày đéo nào chả chơi , cứ như sạch sẽ lắm ấy .</span></i><br />
<i><span style="color: purple;">-Mày đã bắt tao hứa rằng không dính đến chất kích thích , tại sao ?</span></i><br />
<i><span style="color: purple;">-Vui tí thôi , không nghiện đâu mà sợ .Nhanh đi đừng làm bố mất hứng .</span></i><br />
<i><span style="color: purple;">Nói rồi hằn nắm tóc ả giật ngược lại , ghì đầu ả dí vào đũn quần mình và bắt đầu lắc lư . Một đoạn Gã lại dí đầu ả vào thành cửa sổ và bắt đầu thúc mạnh vào người ả .</span></i><br />
<i><span style="color: purple;"><br /></span></i>
<i><span style="color: purple;">Tiếng khóc hòa vào tiếng rên rĩ . Ả các khóc to gã càng thúc mạnh cứ thế cho đến khi Ả lã đi nằm yên mặc kệ hắn muốn làm gì .</span></i><br />
<i><span style="color: purple;">Giữa đêm điện thoại của gã reo vang đôi chập , không ngủ nhưng gã không muốn nghe máy . Gã muốn ôm Ả trọn một đêm nay , gã thương ả , thật sự trong gã có tình yêu với một con đĩ hết thời là Ả .</span></i><br />
<i><span style="color: purple;">Điện thoại vẫn reo , gã với tay nghe rồi khoát vội áo bước ra khỏi phòng . Trước khi đi còn chỉ tay vào phía sau cánh tủ và dặn ả thu dọn tàn dư cuộc chơi của gã và nói vọng lại :</span></i><br />
<i><span style="color: purple;">-Con sốt , về với vợ đây .</span></i><br />
<i><span style="color: purple;"><br /></span></i>
<i><span style="color: purple;">Khi bóng gã khuất sau cách cửa , Ả nhìn thấy chiếc hộp nhỏ và dòng chữ viết trên giấy bạc của gói thuốc lá gã vấn hay dùng dòng chữ : CHÚC MỪNG SINH NHẬT - CON ĐĨ CỦA ANH .</span></i><br />
<i><span style="color: purple;"><br /></span></i>
<i><span style="color: purple;">Ả lại òa khóc , ả khóc vì cái suy nghĩ sẽ rời xa gã vừa trỗi dậy mạnh mẽ lại nhanh chóng lụi tàn . Là do ả mắc nợ gả từ kiếp trước nên kiếp này phải trả . À tự đeo chiếc nhẫn bạc vào tay mình , một tay đưa xuống dưới bụng , một tay vân vê bầu ngực mình . Thuốc trong rượu hình như đang phát huy tác dụng .... Ả thấy gả đang đi sâu vào mình , thật mạnh , thật nhanh ... cứ thế cứ thế cho đến chiếc ra giường loang 1 vùng trắng đục.</span></i><br />
<i><span style="color: purple;"><br /></span></i>
<i><span style="color: purple;">(còn tiếp )</span></i>
<!-- Blogger automated replacement: "https://images-blogger-opensocial.googleusercontent.com/gadgets/proxy?url=http%3A%2F%2F3.bp.blogspot.com%2F-UKx-b7TadOY%2FUiLcLpzFjiI%2FAAAAAAAAguk%2FsAVDuDz_d0o%2Fw615-h300-no%2Fsong%2Bhay%2Bton%2Btai-panner.jpg&container=blogger&gadget=a&rewriteMime=image%2F*" with "https://3.bp.blogspot.com/-UKx-b7TadOY/UiLcLpzFjiI/AAAAAAAAguk/sAVDuDz_d0o/w615-h300-no/song+hay+ton+tai-panner.jpg" -->Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/12651975643262470531noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-269814144371548192.post-63820562148748370222014-10-03T13:39:00.003+07:002014-10-03T13:43:15.689+07:00Bao giờ có mùa thu ( 2 )<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://3.bp.blogspot.com/-3KHzpmhJgyM/UufY9YLz7RI/AAAAAAAADyc/1AXFTGhgoUg/s1600/DSCF1796.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="http://3.bp.blogspot.com/-3KHzpmhJgyM/UufY9YLz7RI/AAAAAAAADyc/1AXFTGhgoUg/s1600/DSCF1796.JPG" height="300" width="400" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<br />
<br />
<br />
<div style="text-align: center;">
<span style="background-color: white; color: purple; font-family: Helvetica, Arial, 'lucida grande', tahoma, verdana, arial, sans-serif; font-size: 14px; line-height: 20px;"> Đã thu chưa ? sao chẳng thấy ai khen</span></div>
<div style="text-align: center;">
<span style="background-color: white; color: purple; font-family: Helvetica, Arial, 'lucida grande', tahoma, verdana, arial, sans-serif; font-size: 14px; line-height: 20px;"> Mùi hoa sữa nồng nàn con phố nhỏ ?</span></div>
<div style="text-align: center;">
<span style="background-color: white; font-family: Helvetica, Arial, 'lucida grande', tahoma, verdana, arial, sans-serif; font-size: 14px; line-height: 20px;"><span style="color: purple;">Tìm không thấy lá vàng bay theo gió</span></span></div>
<div style="text-align: center;">
<span style="background-color: white; color: purple; font-family: Helvetica, Arial, 'lucida grande', tahoma, verdana, arial, sans-serif; font-size: 14px; line-height: 20px;"> Em hai lăm cũng xếp bỏ khăn choàng.</span></div>
<div style="text-align: center;">
<span style="background-color: white; color: purple; font-family: Helvetica, Arial, 'lucida grande', tahoma, verdana, arial, sans-serif; font-size: 14px; line-height: 20px;"><br /></span></div>
<div style="text-align: center;">
<span style="color: purple;"><span style="background-color: white; font-family: Helvetica, Arial, 'lucida grande', tahoma, verdana, arial, sans-serif; font-size: 14px; line-height: 20px;">Thu không về </span><span style="background-color: white; font-family: Helvetica, Arial, 'lucida grande', tahoma, verdana, arial, sans-serif; font-size: 14px; line-height: 20px;">vì.. </span><span style="background-color: white; font-family: Helvetica, Arial, 'lucida grande', tahoma, verdana, arial, sans-serif; font-size: 14px; line-height: 20px;">anh mãi lo toan</span></span></div>
<span class="text_exposed_show" style="background-color: white; display: inline; font-family: Helvetica, Arial, 'lucida grande', tahoma, verdana, arial, sans-serif;"><span style="color: purple;"><span style="font-size: 14px; line-height: 20px;"></span></span></span><br />
<div style="text-align: center;">
<span class="text_exposed_show" style="background-color: white; display: inline; font-family: Helvetica, Arial, 'lucida grande', tahoma, verdana, arial, sans-serif;"><span style="color: purple;"><span style="font-size: 14px; line-height: 20px;"> Hay yêu thương chẳng quyện làn tóc rối?</span></span></span></div>
<span class="text_exposed_show" style="background-color: white; display: inline; font-family: Helvetica, Arial, 'lucida grande', tahoma, verdana, arial, sans-serif;"><span style="color: purple;"><span style="font-size: 14px; line-height: 20px;"><div style="text-align: center;">
Em ngày xưa chẳng làm anh nhớ nổi</div>
</span><span style="font-size: 14px; line-height: 20px;"><div style="text-align: center;">
Chút dư âm ... trên đầu lưỡi hạ tàn ?</div>
<div style="text-align: center;">
<br />Thu lặng yên , thu cứ mơ màng</div>
</span><span style="font-size: 14px; line-height: 20px;"><div style="text-align: center;">
chẳng biết đến - đi- hay ở lại </div>
</span><span style="font-size: 14px; line-height: 20px;"><div style="text-align: center;">
miền không anh em giật mình hoang hải</div>
</span><span style="font-size: 14px; line-height: 20px;"><div style="text-align: center;">
chiếc lá xanh cũng ái ngại thu mình</div>
</span></span><div style="text-align: center;">
<span style="color: purple;"><br /></span></div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: 14px; line-height: 20px;"><div style="text-align: center;">
nhường khoảng trời ... cho thu mãi đẹp xinh</div>
</span><span style="font-size: 14px; line-height: 20px;"><div style="text-align: center;">
vàng hoa cúc , nao lòng -hoa sữa</div>
</span><span style="font-size: 14px; line-height: 20px;"><div style="text-align: center;">
Để chênh vênh-em - một chiều ngược gió</div>
</span><span style="font-size: 14px; line-height: 20px;"><div style="text-align: center;">
hỏi mùa thu .. bao giờ có ...mùa thu ?</div>
</span></span><div style="text-align: center;">
<span style="color: purple;"><br /></span></div>
<span style="color: purple; font-size: 14px; line-height: 20px;"><div style="text-align: center;">
UyênUyên , 3AM 19.08.13</div>
</span><br /><br /><i style="font-size: 14px; line-height: 20px;"><span style="color: blue;">Hai năm rồi , mùa thu vẫn mãi chỉ là nỗi khát khao của mãnh đất Sài Gòn .<br />Là vì sài gòn không có mùa thu hay vì lòng người đã hóa thành Đông ?</span></i></span>Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/12651975643262470531noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-269814144371548192.post-79735352947559832672014-08-25T01:55:00.002+07:002014-08-25T01:57:28.977+07:00Đã đôi lần em đánh cược tháng năm <br />
<i> </i><br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://3.bp.blogspot.com/-I0NiIPw5hPo/UyXpHqu6PTI/AAAAAAAAINU/MKMQzZnSZWk/s1600/IMG_2298.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="http://3.bp.blogspot.com/-I0NiIPw5hPo/UyXpHqu6PTI/AAAAAAAAINU/MKMQzZnSZWk/s1600/IMG_2298.JPG" height="400" width="266" /></a></div>
<i><span style="color: magenta;"><br /></span></i>
<i><b><span style="color: blue;"> ( Nếu bây giờ ra đi là quá trễ..</span></b></i><br />
<i><b><span style="color: blue;"> Thì hãy để em đánh cược với tháng năm )</span></b></i><br />
<i><span style="color: magenta;"><br /></span></i>
<i><span style="color: magenta;">Đã đôi lần em muốn từ bỏ</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">Đã đôi lần em xem câu chuyện đó</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">Là chuyện của riêng mình</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;"><br /></span></i>
<i><span style="color: magenta;">Giá như anh cứ thế mà lặng thinh </span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">Đừng để em biết rằng anh chỉ yêu em</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">Như em ngược lại ....</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">Thì cuộc sống chúng ta chắc giờ đã thoải mái</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">Đã không còn mắc phải lỗi lầm chi...</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;"><br /></span></i>
<i><span style="color: magenta;">Đã đôi lần em muốn rời đi</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">chằng giữ lại bất cứ điều gì</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">kỷ niệm , tình yêu và tháng ngày hạnh phúc</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">niềm đau cũng chuỗi ngày trầm uất</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">chỉ còn là quá khứ hôm qua...</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;"><br /></span></i>
<i><span style="color: magenta;">Giá như mà tình cảm giữa chúng ta</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">Chỉ na ná như là yêu thôi nhỉ ?</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">Thì cuộc này có đâu nhiều mộng mị...</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">Và nhớ thương đâu đến lắm tội tình</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;"><br /></span></i>
<i><span style="color: magenta;">Đã đôi lần em đi ngược bình mình</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">Về vùng tối chỉ riêng em tồn tại</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">Hờn giận tháng năm đi qua chỉ còn để lại</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">Một tình yêu không thể phai mơ</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;"><br /></span></i>
<i><span style="color: magenta;">Giá như anh cứ như một giấc mơ</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">Yêu - Hận , Ghét - Thương , Hơn - Thua ... được - mất</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">Đến một lúc phải giật mình tỉnh giấc</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">bỗng hóa phù du</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">thì em chẳng đôi lần phải nói tiếng giá như</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;">thì chúng ta đã chẳng thể yêu nhau nhiều đến vậy</span></i><br />
<i><span style="color: magenta;"><br /></span></i>
<i><span style="color: magenta;"><br /></span></i>
<i><span style="color: magenta;">Uyên Uyên , 25.08.2014 </span></i><br />
<i><br /></i>
<i><br /></i>
<i><br /></i>
<i><br /></i>
<i><br /></i>
<i><br /></i>
<i><br /></i>
<i><br /></i>
<i><br /></i>
<i><br /></i>
<i><br /></i>
<i><br /></i>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/12651975643262470531noreply@blogger.com4tag:blogger.com,1999:blog-269814144371548192.post-31216394764890043552014-05-22T04:12:00.000+07:002014-05-22T04:17:25.737+07:00Em chưa từng oán trách tháng năm !<i><br /> <span style="color: #ead1dc;"> </span><span style="color: #f4cccc;"> " Những ngày cuối tháng năm , anh sẽ tìm em " *</span></i><br />
<i><span style="color: #f4cccc;"><br /></span></i>
<span style="font-family: Trebuchet MS, sans-serif;">Và anh đã đến lúc tháng năm gần hết<br />khi những đóa hoa rực lên màu da diết<br />vệt đỏ hằn trên những tấm màn trắng muốt hoang sơ<br />anh mãi mê khám phá tháng năm mà quên mất ngày giờ<br />quên cơn mưa hạ thì thầm ngoài ô cửa sổ</span><br />
<span style="font-family: Trebuchet MS, sans-serif;"><br />Ở cạnh anh<br />Em chưa từng đau khổ....<br />Em chưa từng oán trách tháng năm<br /><br />Rồi anh đi khi tháng năm vừa hết<br />Khi những đóa hoa vẫn còn màu tha thiết<br />khi gối chăn tím biếc đợi chờ<br />anh trở về với hiện thực chẳng được như mơ<br />em bắt đầu lắng nghe tiếng mưa và làm thơ chờ trời quang mây tạnh</span><br />
<span style="font-family: Trebuchet MS, sans-serif;"><br />Tháng năm lại về<br />Nhưng anh ơi em lạnh<br />Và Em vẫn chưa một lần oán trách tháng năm ....<br /><br />(*) Câu nói của 1 Ex !<br /><br />Uyên Uyên , 1 đêm tháng năm.</span><br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<br />Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/12651975643262470531noreply@blogger.com3tag:blogger.com,1999:blog-269814144371548192.post-34728332101390971412014-03-10T02:35:00.000+07:002014-03-10T02:35:13.638+07:00Còn thương rau đắng mọc sau hè !<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://1.bp.blogspot.com/-SQVRiywol6k/UxzCB98vloI/AAAAAAAAIFE/dGMJ6yqnEgU/s1600/1383090_481993065231465_2141654333_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="http://1.bp.blogspot.com/-SQVRiywol6k/UxzCB98vloI/AAAAAAAAIFE/dGMJ6yqnEgU/s1600/1383090_481993065231465_2141654333_n.jpg" height="640" width="360" /></a></div>
<br /><br /><br /><br /><br /><br /><br /><i><span style="color: purple;"></span></i><br />
<a name='more'></a><i><span style="color: purple;">Bảy trở về , hơn hai lăm năm rồi Bảy lại mới có dịp về Việt Nam . Mảnh đất quê hương với bao nhiêu ký ức thời trai trẻ của ông ... và hơn cả nơi đó ông còn có chị .<br /><br />Ký ức tuổi thơ của ông là những tháng năm chị vất vả tảo tần trong những bến xe bán thuốc dạo , trong những chuyến tàu bắc nam chở hàng hóa ngược miền để lo cho em được ba bữa cơm canh khi cha mẹ đã lần lượt ra đi quá sớm .Vì những tháng ngày không mẹ cha giữa cuộc đời mưu sinh vất vả nên hình ảnh chị chẳng khác gì một người mẹ của ông . Ông thương chị , phải nói là ... chỉ kém chị thương ông một chút xíu mà thôi .<br /><br />Rồi những tháng năm ấy cũng trôi nhanh, chị lấy chồng _ người đàn ông thứ sáu của một gia đình trưởng giả nên từ đó người ta quen gọi chị là chị Sáu . Ông cũng kết tóc se duyên với một người con gái thứ bảy của một điền chủ miền tây .Cuộc đời cứ thế mà trôi đi , chị sinh liền tù tì chục đứa con ,đứa nào cũng nổi bật không về tài trí thì cũng về nhan sắc .Mỗi ông , kém may mắn về đường con cái nên nhận về một cậu bé kháu khỉnh trong họ làm con nuôi .<br /><br />Miền nam giải phóng ,dòng người đổ về Sài Gòn hòa vào thay đổi của buổi giao thời . Bảy cùng vợ ôm đứa con trai trên chuyến xe năm ấy rời khỏi Việt Nam (Vì lý do gì thì cho đến bây giờ người viết có hỏi , ông cũng cười trừ không đáp trả ). Xa quê hương , xa chị ...những năm tha phương trên đất Mỹ chưa một ngày nào lòng ông không hướng về nơi ấy , chỉ là .... mãi đến những năm gần đây kinh tế mới cho phép ông được trở về .<br /><br />Hùng đón Bảy ở cổng nhà , cậu cháu nhìn nhau ... mừng mừng tủi tủi . Chị nhìn Bảy , mắt chị không còn long lanh như cái buổi chị tiễn vợ chồng Bảy ra đi ,chỉ thấy lớp sương mờ trắng đục , đuôi mắt hằn sâu những vết chân chim .Bữa cơm chiều với món thịt kho tàu , dưa cải , tô canh rau đắng nấu tôm khô bên chị và đàn con của chị làm Bảy như lại được sống thêm một lần tuổi trẻ ấy ...có già đâu , Bảy mới 70 , chị được tám hai mùa lá đổ còn Hùng _ con trai cả của chị năm sau mới được sáu mươi thôi .<br /><br /><br /><br />" Nắng hạ đi mây trôi lang thang cho hạ buồn <br />coi khói đốt đồng, để ngậm ngùi chim nhớ lá rừng <br /><br />Ai biết mẹ buồn vui khi mẹ kêu cậu tới gần <br />biểu cậu ngồi mẹ nhổ tóc sâu, hai chị em tóc bạc như nhau <br /><br />Đôi mắt cậu buồn hiu phiêu lưu <br />rong chơi những ngày đầu chừa ba vá miếng dừa <br />đường mòn xưa, dãi nắng dầm mưa"<br /><br />Hạ Vy lúng liếng cười khi vừa lập được công to với Bảy . Nó mở đúng phốc bài hát mà Bảy thách đố cả nhà rằng ai đoán được bài hát mà ông thích nhất sẽ được thưởng ngay cái Iphone mới tinh ông cầm về .<br />-Gì chứ chuyện này dễ ợt , chịu để ý chút xíu là biết ngay thôi .- Nó được nước lên giọng dạy dỗ đàn em đang trố mắt ghanh tỵ vì phần quà giá trị của ông .Niềm vui lan tỏa trong ánh mắt rạng rỡ và nụ cười giòn tan của nó làm không khí gia đình thêm phần hạnh phúc .Vậy mà chỉ 5s sau , sắc mặt của nó tối sầm lại . Nó đứng phắt dậy không thèm cầm chiếc điện thoại _phấn thưởng mà nó giành được_ bước thình thịch lên phòng đóng cửa cái rầm trong sự ngỡ ngàng của Bảy .<br />-Bước xuống đây , nhà này không có đứa mất dạy như vậy . -Hùng lớn tiếng .<br />Con bé bước xuống , khuôn mặt bất cần , đôi mắt nhìn thẳng vào Hùng đầy thách thức .<br />-Mày làm cái thái độ gì vậy ?<br />-Thái độ cần phải có cho những gì quá sức chịu đựng ba à .<br />Bốp , cái tát như trời giáng in trên mặt Hạ Vy. Nó mĩm cười quay lưng bước về phía cầu thang . Đâu đó trong tiếng gió Bảy nghe tiếng nấc nhẹ .Ngoài sân , Vũ đã về .<br /><br />Vũ là cháu ngoại của chị . Là con trai của Hà , chị Hùng .<br />Năm 1987 , Hà hôn nhẹ lên má ba đứa con thân yêu của mình rồi mất tích . Có người nói Hà đã vượt biên , có người nói Hà đã chết cùng món nợ mà cô đứng tên trên pháp luật để gia đình không đi vào con đường phá sản . Hình ảnh Hà như một bản sau của chị , xinh đẹp , giỏi giang và bạc mệnh .<br />Có người bảo lý do mà cô ra đi chưa hẳn vì tiền . Người ta đồ rằng chồng Hà có vợ bé . Những bế tắc của cuộc sống nối tiếp nhau khiến cô chọn cho mình một sự thoát ly . Chẳng ai biết được lý do thật sự ngoài Hà , chỉ biết sau đó một năm , Oanh chồng cô trở lại đòi chia của .Cả gia đình lớn nhỏ gom góp được mười cây vàng đưa cho Oanh chấm dứt mối quan hệ tài chính lẫn tình cảm từ đó .<br /><br />Ba đứa trẻ bơ vơ cứ thế mà lớn lên , không cha , không mẹ tình thương của ông bà ngoại , các dì các cậu quá lớn nhưng cũng không đủ để tất cả nên người .Cô chị cả xinh đẹp giỏi giang nhanh chóng thành gia lập thất và chỉ mong muốn thoát ly thật nhanh khỏi bể khổ của Gia Đình Lớn .Ông anh tiếp theo nay nghề này , mai nghề khác vợ con ly dị được đôi ba bận gì đấy_ có lẽ giống cha . Mười bảy tuổi Vũ được phường cưỡng chế đi phục hồi nhân phẩm vì tham gia buôn bán ma túy . Bảy năm sau trở về ,gia đình cưới cho anh một cô vợ xinh xắn cùng một số vốn làm ăn. Được hai năm anh lại được trở về trại giam vì tội cũ .Mười một năm sau , anh lại trở về . Lần này một cô gái xinh đẹp ở sóc trăngđược dẫn về cùng anh mang theo một cái bầu gần hai tháng .Lấy mo che mặt lại cũng đành khăn gói xuống nhà gái thưa chuyện xin cưới lần hai về cho Vũ. Nhưng chẳng ai hiểu nỗi Vũ , có một góc khuất trong anh mà có lẽ chỉ bản thân anh mới hiểu .Anh lại trở về với con đường ma túy . Tiền mà gia đình lo cho anh , anh cho là vài trăm triệu không đủ , ngôi nhà này của cha anh , nó thuộc về anh .<br />Cứ thế mỗi ngày khi anh tỉnh dậy , trên bàn lại có 200k để mua ma túy . Chiều anh về lại một người khác phải đưa 200k cho anh . Hôm nào chợ vắng khách , nhà không làm được tiền , hôm ấy tủ của Hạ Vy lại bị cạy hoặc heo đất của Thủy Lam mất tích . Đỉnh điểm là lần thứ ba Vũ mang xe của Hạ Vy đi cầm .Đó chính là lý do Hạ Vy đã phản ứng như thế khi trong cuộc huyên náo cô nhìn thấy vũ về đến nhà , hai tay cho vào túi quần rít thuốc , vẻ mặt vô tội dửng dưng .<br /><br />Những lần mất của trước , Hạ Vy im lặng chấp nhận . Những lần bị cầm xe trước , Hạ Vy nhắn tin bảo vũ đưa hóa đơn cô đi chuộc xe về _ vì đó là kỷ niệm mà Hùng _ ba cô đã tặng cô ngày cô thi đậu đại học .Nhưng có lẽ người ta nói đúng , tức nước vỡ bờ , vì ân nghĩa mà cô Hà đã hy sinh cho gia đình không có nghĩa là cô phải chịu đựng những gì Vũ gây ra .Nhưng cô vỡ bờ thì được gì ? cái bóng của Cô Hà quá lớn so với lỗi lầm của Vũ trong suy nghĩ của gia đình .<br /><br />Tiệc tàn , các con của chị ai lại trở về nhà nấy . Chị Sáu lại đưa cho Bảy cái khăn tắm kèm theo lời dặn : Ngủ nhớ khóa cửa , tiền bạc nhớ cất kỹ rồi lặng lẽ trở về phòng mình . Có một nỗi buồn giăng giăng đâu đó .<br />Tuy nhiên nỗi buồn ấy cũng trôi qua nhanh bởi sự trở về của Bảy làm gia đình chị vui lắm , nhất là chị _ mà đối với các con chị chỉ cần mẹ mình vui thì hạnh phúc giản đơn vô cùng .<br /><br />-Ông à , ông kể về ngày xưa của ông và Bà Nội đi , để hôm nào con viết truyện . _ Hạ Vy đề nghị .<br />-Con biết viết truyện ?<br />-hihi , cũng biết đôi chút .<br />-Ngồi xuống đây , để ông kể cho con nghe ....<br />Đôi mắt suy tư của Hạ Vy dừng lại trện di ảnh của Hà , cô ruột nó .Rồi nó nhìn Bảy nói khẽ :<br />-Cô Hà của con giống bà nội , con ba con ... ba con giống ông cậu . Nói xong nó hát vu vơ :<br /><br />"Đôi mắt cậu buồn hiu phiêu lưu<br />rong chơi những ngày đầu chừa ba vá miếng dừa<br />đường mòn xưa, dãi nắng dầm mưa"<br /><br />Một tháng trôi qua , ngày chia tay cũng đến . Phải trở về với vùng đất xa xôi . Tạm biệt những người thương yêu , tạm biệt quê hương, tạm biệt chị mà không biết có còn lần gặp lại .Người em mái tóc bạc phơ nắm chặt bàn tay chị sợ cái phút chia xa . Hùng ôm lấy Bảy , người cậu _ người anh em thưởu thiếu thời của anh không nói được lời nào .<br />-Cái tượng phật , nó cho người đến chỡ đi rồi .Giọng Hạ Vy lạnh lùng .<br />-Cái gì ? Hùng hoảng hốt lên tiếng .<br />-Ba nghe không rõ hay giả vờ nghe không rõ .<br />-Đụ má , chó chứ không phải người mà .<br />-Nghe nói , tượng phật thờ trong nhà , bán đi chỉ có tán gia bại sản .Hạ Vy vẫn lạnh lùng nói rõ mồn một .<br />Đôi mắt chị mờ dần , màn sương trắng giăng giăng giữa trưa hè gần 30 độ . Khuôn mặt đỏ bừng , lên tăng xông.<br />-Mày im đi . Hùng lớn tiếng quát con .<br />-Còn bên đây chưa ăn tát này . Giọng con bé vẫn tròn và chua cay vô độ .<br />-Mày ... Bốp ! Bốp !<br />-Con cám ơn ba .- Hạ Vy cười nhẹ , nó ôm lấy Bảy :<br />-Ông đi mạnh khỏe ông nhé , nhớ giữ sức còn về thăm nội , thăm ba con và tụi con nữa . Con xin lỗi không tiễn ông được . Nói rồi nó hôn nhẹ lên má Bảy dắt xe ra khỏi nhà rồ ga vụt mất .<br />-Con tính sau hả Hùng ?<br />-Cái tượng đó , của mẹ nó để lại . Nó bán hết tất cả đồ đạt trong gia đình ... bây giờ nó bán luôn cả giá trị tâm linh duy nhất .<br />-Cậu nghĩ con nên nhờ Công An can thiệp.Dung dưỡng mãi không phải là cách đâu .<br />-Nó là con trai của Chị Hà cậu à .<br />-Nhưng không lẽ cứ như vậy hoài , các con của con sẽ hận con đấy.<br />Mắt chị Sáu vẫn vô hồn nhìn về khoảng trống chỗ tượng phật thường ngày vẫn đứng đấy . Bảy ôm hôn chị chào tạm biệt .<br />Chuyến bay rời Việt Nam lúc 11h30 . Sài Gòn nhìn từ cao như một viên pha lê lấp lánh sắc màu . Bảy đã bắt đầu thậy nhớ chị . Ông nhắm mắt lại đâu đó có tiếng Hùng nhẹ trong tiếng gió :<br />-Biết làm sao , còn thương rau đắng mọc sau hè mà cậu .<br /><br />UyênUyên , 10/3/2013 .</span></i>Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/12651975643262470531noreply@blogger.com2